Người đàn ông không có bất kì lời hồi đáp nào.
“Cố thiếu, tôi xin anh, để tôi được làm tình nhân của anh, tôi cần tiền.
” Nhan Mộc Tâm xin xỏ lần nữa.
Cuối cùng, người đàn ông cũng có dấu hiệu đáp lại, ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn cô một cái: “Không phải cô đã từng nói, tuyệt đối sẽ không làm tình nhân của tôi sao? Bây giờ thỏa hiệp rồi?”“Đúng vậy, tôi thỏa hiệp, tôi cam chịu số phận, Cố thiếu, xin anh, để tôi làm tình nhân của anh đi, tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
” Cô cúi đầu khẩn cầu.
Tự tôn còn sót lại của cô, hết rồi!Cố Hàn Đình đứng dậy, đi tới trước mặt cô, nâng cằm cô lên, cười tà mị: “Cô cần bao nhiêu tiền?”“Sáu trăm vạn.
”“Cô đáng giá sáu trăm vạn?” Anh kiêu căng mà nhục nhã cô.
“Cố thiếu, xin anh, cũng xin anh gắng gượng mà mua lấy tôi.
” Ngoại trừ việc hèn mọn cầu xin như thế này, cô không có cách nào khác.
“Được, ba năm, làm người phụ nữ không thấy ánh hào quang của tôi.
” Nói xong, anh liền đưa cho cô một tờ chi phiếu, anh vẫn là dễ dàng đáp ứng.
“Một nghìn vạn?”“Được, nghỉ việc ở hội sở cho tôi, còn để tôi thấy cô xuất hiện ở nơi như thế một lần nào nữa, sẽ đánh gãy chân của cô.
” Anh vô cùng tức giận nói.
Nhan Mộc Tâm nhìn chi phiếu, nước mắt đột nhiên rơi xuống, mang theo ý cười hỏi: “Cố Hàn Đình, sao anh lại hận tôi như vậy? Rốt cuộc tôi đã làm sai điều gì?”Anh không có trả lời, mà là đặt cô ở trên ghế sô pha, động tác vô cùng lỗ mãng, nhớ đến đứa bé ở trong bụng, cô nhanh chóng vươn tay ra, trực tiếp ngăn cản: “Hôm nay tôi không muốn.
”“Nhan Mộc Tâm, chỉ cần tôi muốn, bất kì chỗ nào cô đều phải cho.
” Bàn tay to lớn của anh một lần nữa xé rách quần lót của cô.
“Không cần, tôi sợ…”Bởi vì Nhan Mộc Tâm quá mức khẩn trương, thành công khêu gợi sự chú ý