Editor: Lanna Nguyễn
Beta: Ddil
Dương Dương có hai mối tình đầu. Một người là mối tình đầu bạn gái, một người là mối tình đầu bạn trai.
Mối tình đầu bạn gái tên Lisa, học trung học với Dương Dương, quan hệ thân đến mức có thể đem Bra trao đổi thường xuyên, hai người qua ba năm để trở nên thân thiết, lại thêm một năm nữa để biến cái thân thiết đó thành người yêu, nhưng chưa đến một năm thì mối quan hệ đó tan vỡ, cuối cùng nhận thấy thân thiết mới là thích hợp nhất cho hai người, vì thế lại tiếp tục làm bạn tốt.
Trong thời gian mới đi làm, Dương Dương có mối tình đầu bạn trai, cô vì chức vụ mới của mình mà kết bạn với cấp trên Hứa Hiền Vũ, trong quá trình làm việc cùng nhau, tình bạn của hai người dần biến đổi, cuối cùng trong một đêm bão, Dương Dương thản nhiên nói ra tâm tình của cô, Hứa Hiền Vũ xúc động mà đáp lại tình cảm của cô, hai người nhanh chóng đồng ý, đằng nào cũng xấu hổ, không bằng cứ phát triển mối quan hệ yêu đương văn phòng lãng mạn nhưng đầy cấm kị này sớm một chút.
Tình cảm của hai người cực kì ổn định, nhưng cho dù có tốt đến mấy cũng không đánh lại khoản tiền lương được. Lòng tự trọng mỏng manh của người đàn ông đem so với tham vọng của một người phụ nữ cứng đầu, tình cảm liền biến thành một ly thủy tinh dễ vỡ.
Dương Dương rất nhanh leo lên chức vụ Giám đốc, mà thời điểm này dã tâm của cô là chức vụ có thêm một chữ 'Tổng' ở đằng trước, dù bây giờ chưa phải lúc thích hợp nhưng cô tin chỉ cần kiên trì, nhất định có thể.
Hứa Hiền Vũ thì đang chờ đợi cô làm một người vợ hiền dâu thảo, giúp chồng dạy con ở ngoài thuận tiện lấy lòng cha mẹ anh ta.
Mâu thuẫn gay gắt bắt đầu phát sinh về sau hai người bình tĩnh ngồi ở phòng họp nhỏ của công ty nói chuyện, một cuộc tranh luận kịch liệt diễn ra, Hứa Hiền Vũ buột miệng thốt ra một câu "chúng ta chia tay", Dương Dương cảm thấy được chính mình như trút bỏ đi một gánh nặng, thở một hơi dài nhẹ nhõm, nói: "Tốt thôi, chia tay thì chia tay."
Lúc ấy, Hứa Hiền Vũ sửng sốt cả người, Dương Dương không tim không phổi này đã có ý định từ trước rồi.
Hứa Hiền Vũ thấy cô đi ngang qua mình liền nắm lấy tay, nói: "Ý anh không phải thế, anh muốn nói là..."
Dương Dương hôn nhẹ lên má anh ta, nói: "Chúng ta nên nói những lời này ra sớm hơn mới đúng, nhưng dù sao hiện tại cũng chưa muộn. Đồng nghiệp Hứa Tiên, anh nên đi tìm Bạch Tố Trinh của mình."
"Dương Dương, rốt cuộc em có... yêu anh không?" Hứa Hiền Vũ trút hết phẫn nộ.
Dương Dương chớp mắt, đôi lông mi dài chớp chớp, cô nói: "Dựa vào đâu anh lại nói tôi không yêu anh?"
"Nhưng lúc này một chút đau khổ em cũng không có, thậm chí còn thoải mái hơn cả anh?"
Ở tình huống này đáng lẽ phải phát sinh cảnh tượng giống như là, người con gái quỳ xuống cầm lấy tay người con trai khóc lóc van xin thảm thiết: "Em không muốn rời xa anh, xin anh, đừng vứt bỏ em."
Nhưng tình huống hiện tại thì khác, đời này Dương Dương ghét nhất là những người theo chủ nghĩa sô-vanh (cực đoan).
Cô giơ chân lên, dùng mũi nhọn của giày cao gót nhằm đúng nơi đũng quần anh ta mà đá, cô giống như một nữ vương cao cao tại thượng khinh thường nhìn Hứa Hiền Vũ: "Thì ra ra anh cư xử cũng giống như bao gã đàn ông khác, đừng để về sau khi nghĩ tới anh tôi liền thấy buồn nôn."
"Chia tay về sau không thể làm bạn" không phải là phương châm của Dương Dương, nàng cùng Lisa là khuê mật, cùng Hứa Hiền Vũ là đồng nghiệp, cứ cho sau này Hứa Hiền Vũ rời khỏi công ty một mình gây dựng