Editor: Lanna Nguyễn
Beta: Ddil
Không phải chỉ có cô, mọi người xung quanh Nhan Hâm, phàm là người đã gặp qua Lý Tường cùng Nhan Hâm cho dù là người xa lạ đều cảm thấy được bọn họ hẳn là phải cùng một chỗ. Người nam đẹp trai, cao lớn, phong độ, người nữ uyển chuyển hàm xúc xinh đẹp, bối cảnh gia thế giống nhau bồi dưỡng ra hai người đều có khí chất cùng ý nhị, thời điểm nhìn thấy bọn họ trong đầu chỉ có một suy nghĩ đây hẳn là một đôi do trời đất tạo nên.
Thế nhưng tài tử giai nhân lại không có cái kết thiên trường địa cửu.
Lần thứ hai là khi Nhan Hâm muốn ly hôn, Lý Tường muốn cô khuyên Nhan Hâm bỏ đi suy nghĩ đó, khi ấy Nhan Hâm tín nhiệm nhất chính là Kiều Hãn Thời, quyết ý ly hôn người đầu tiên được biết chính là Kiều Hãn Thời, Kiều Hãn Thời thắc mắc hỏi Nhan Hâm tại sao lại muốn ly hôn, Nhan Hâm dùng ánh mắt kiên định nói với cô mình không muốn duy trì một cuộc hôn nhân không có tình yêu.
Nhan Hâm nói mình không yêu Lý Tường. Không muốn tiếp tục lừa dối bản thân.
Lý Tường ở một bên gào thét, yêu hay không có quan hệ gì, không phải cuộc hôn nhân nào cũng có tình yêu, thế nhưng bọn họ vẫn chung sống cùng nhau cả đời đó thôi.
Nhan Hâm kiên quyết tuyệt tình làm cho Lý Tường sụp đổ, cậu ta không thể giữ lại trái tim Nhan Hâm đã muốn rời đi, đến lúc rơi vào đường cùng mới đáp ứng ly hôn.
Ngày ly hôn đó có mặt Kiều Hãn Thời cùng Lý Tường, Tòng An còn nhỏ, nằm yên trong lòng Nhan Hâm mà ngủ, không lo không nghĩ mơ giấc mộng đẹp. Không biết đến khi mình tỉnh lại ba mẹ đã không còn ở cùng một chỗ.
Thoạt nhìn hôn nhân giữa đôi trai tài gái sắc trong một ngày mà sụp đổ, không ai có thể hiểu được nguyên nhân Nhan Hâm ly hôn, một mình nàng làm việc, chăm sóc con nhỏ, từng ngày bình đạm trôi qua.
Thế nhưng bây giờ dường như có cái gì đó đã bắt đầu thay đổi.
Lần thứ ba chính là ngày hôm qua, Lý Tường đến nhà thăm hỏi, cậu ta muốn Kiều Hãn Thời thay mình chuyển lời đến Nhan Hâm, cậu ta quyết định tái hôn, muốn lấy lại quyền nuôi nấng Nhan Tòng An.
Lý Tường có vợ mới, lại muốn đem Nhan Tòng An về bên người. Thời điểm Lý Tường nhắc tới Nhan Hâm vẫn còn lưu lại một tia khổ sở.
Cậu ta toàn tâm yêu Nhan Hâm, yêu đến mức có thể đem tính mệnh của mình giao vào tay người nọ, nhưng nàng lại không chút do dự quay người rời đi, chỉ để lại một câu "Em không muốn lại lừa dối chính mình."
"Em có thể tự nói với em ấy." Quan thanh liêm cũng khó quản việc trong nhà, Kiều Hãn Thời không nghĩ lại có lúc phải đứng giữa hai người.
Lý Tường sớm đoán được Kiều Hãn Thời sẽ cự tuyệt mình.
"Tôi cũng muốn nói với cô ấy, thế nhưng cô ấy vốn còn không thèm nhìn, cô ấy không để tôi ở trong lòng thậm chí còn không đặt tôi ở trong ánh mắt. tôi không rõ ... Đến cùng là tính toán cái gì! Kiều Hãn Thời, chị vẫn luôn che chở cho cô ấy, nếu không phải chị để cô ấy đi ra ngoài làm việc cô ấy cũng sẽ không.... ."
Kiều Hãn Thời đập mạnh tay xuống bàn, đè nén tức giận trong lòng, cố gắng lấy khẩu khí vững vàng nói với cậu ta: "Nhan Hâm là một người độc lập, em ấy không phải là đồ vật của cậu, cậu đến bây giờ cũng không nhận thức được điểm ấy còn xứng nói lời yêu sao! Cậu đừng ở chỗ này diễn mấy cái vẻ mặt đấy cho tôi xem, xét về thứ bậc tôi vẫn là chị họ của cậu."
Về vai vế, Kiều Hãn Thời là biểu tỷ* của Lý Tường. Kiều gia, Lý gia đều lấy gia quy trị gia, tuyệt đối không chấp nhận được loại hỗn xược này.
*biểu tỷ: chị họ bên ngoại.
Tính tình Kiều Hãn Thời tốt đến mấy cũng bị Lý Tường chọc giận, phật Di Lặc cũng có thời điểm tức giận.
Lý Tường an tĩnh lại, ngũ quan tuấn tú của cậu ta bị một tầng lo lắng bao phủ.
Kiều Hãn Thời nói: "Chị sẽ không lại làm người truyền lời của em đâu, em nên nói rõ ràng với em ấy. Đứng ở lập trường của Nhan Hâm mà thương lượng, chị cho rằng em không nên đoạt lấy Tòng An, em muốn có con thì để vợ của em sinh đi, cô ta không sinh thì em tìm người phụ nữ khác, Nhan Hâm chỉ một mình Tòng An, em muốn tách bọn họ ra, không phải quá mức tàn nhẫn sao."
Lý Tường mỉm cười chua xót: "Em không phải muốn cướp Tòng An đi, em muốn đoạt lại Nhan Hâm, thế nhưng, cô ấy không để cho em có cơ hội này."
"Lý Tường, các em là có duyên không phận, sớm buông tay một chút đối với các em mới đều có lợi." Phong độ của Lý Tường trước Nhan Hâm thất bại thảm hại không còn sót lại chút gì.
——————-
Tay quản lý bội tín hôm trước lần thứ hai đến công ty giải thích, thậm chí không tiếc hạ thấp điều kiện yêu cầu nhằm cứu vãn hợp tác lần này. Có tin tức nói lần này thượng cấp trực tiếp tạo áp lực, ngay cả giám đốc cũng chịu áp lực không nhỏ, cái gọi là cười người hôm trước hôm sau người cười, muốn sống chỉ còn cách tìm nguyên nhân mà cứu vãn.
Từ trong đáy lòng Dương Dương thầm cảm ơn Nhan Hâm hỗ trợ, đồng thời cũng hiểu được mình thiếu Nhan Hâm một ân tình.
Một lần, hai lần không đàm phán thành công, bên này Dương Dương là cố ý làm bộ làm tịch, lần thứ ba thay đổi người phụ trách đến nói chuyện làm ăn, Trung Nhuận một lần nữa điều chỉnh, lại bày ra thành ý muốn hợp tác, Dương Dương cũng sửa lại thái độ chống đối, cùng bọn họ thương lượng nói chuyện làm ăn.
Hiệp ước ký xong Dương Dương rốt cục mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, xin một khoản quỹ hoạt động, mời mọi người đến nhà hàng ăn lẩu.
Cô muốn mời Nhan Hâm một lần, vì để đáp tạ nàng lần này đã hỗ trợ, dặn trước để lại cho mình hai chỗ trống, một chỗ là cho Nhan Hâm.
Trên đường đi đến văn phòng Nhan Hâm, trong đầu Dương Dương nghĩ ra đủ loại lời mời, không muốn hành vi của mình trong mắt Nhan Hâm biến thành nịnh nọt.
"Đúng lúc tôi muốn đi tìm cô." Dương Dương vào cửa chẳng những không bị Nhan Hâm đuổi đi, ngược lại còn nhận được một câu như vậy.
Dương Dương nói: "Tôi cũng có chuyện tìm em."
Vừa khéo, hai chuyện liền ghé vào một chỗ, Nhan Hâm cười nói: "Cô nói trước hay là tôi nói trước?"
Dương Dương nghĩ đến biện pháp giải quyết, cô lấy ra hai tờ giấy, một tờ đưa cho nàng, một tờ mình cầm: "Viết ra giấy, như vậy sẽ không có mâu thuẫn nữa."
Nhan Hâm cầm lấy tờ giấy, cân nhắc một lát sau viết xuống, sau đó đưa cho Dương Dương, trong tay nàng cũng nhận lại một tờ giấy.
Tôi muốn mời cô ăn cơm.
Có rảnh thì cùng đi