Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack

+ 110 + 111


trước sau

CHƯƠNG 109: TAI ƯƠNG LAO NGỤC

Một đám lính đánh thuê tràn đầy lửa giận giống như thổ phỉ đột nhiên chạy vào quán rượu, thấy bộ dạng chật vật của tên kiếm sĩ kia, người đàn ông trung niên cầm đầu nổi giận, "Đồ khốn kiếp, cũng dám động đến người của chúng ta, các huynh đệ, lên cho ta."

Những người khác tất nhiên sẽ không đứng im để bọn họ chém, người của Đoàn dong binh Hắc Lang rút vũ khí chĩa về hướng đối phương, cảnh tượng trở nên hỗn loạn.

Rất nhanh đã có người báo cho đội hộ vệ thành Tudan, đội trưởng Vessey dẫn người đến đúng lúc thấy Daza đang bổ một kiếm về phía tên kiếm sĩ kia, lập tức hô to, "Dừng tay!"

Daza đương nhiên không dừng tay, mà còn chém thêm một nhát, lần này tên kiếm sĩ kia không tránh được, nghĩ mình sẽ chết ở đây, mặt gã trắng bệch, bỗng đỉnh đầu truyền đến một tiếng 'đinh', kiếm khí tỏa ra vẽ nên vài vết máu nhợt nhạt, những chỗ khác lại hoàn toàn không bị gì.


Gã được cứu?

Kiếm sĩ hoảng hốt ngửa đầu, nhìn thấy người đúng lúc chặn thanh kiếm của đối phương lại thì kinh hỉ, kích động nói: "Thì ra là đội trưởng Vessey, cảm ơn ngài đã cứu ta."

Vessey gật đầu với gã, ôn hòa nói: "Ngươi đi trước đi, đến Hiệp Hội Ma Pháp Sư tìm người trị liệu vết thương."

"Vậy bọn chúng thì sao?" Kiếm sĩ gật gật đầu, không cam lòng trừng đám người Daza.

"Yên tâm, phá vỡ quy tắc thành Tudan, chúng ta sẽ không dễ dàng tha cho chúng đâu." Vessey nhìn về phía Daza, ánh mắt lạnh nhạt sắc bén.

Daza bị hắn nhìn suýt thì lùi về phía sau một bước, nhận thấy điều này không khỏi trầm mặt, quát lớn: "Ngươi là ai mà dám quản chuyện của chúng ta? Chỉ là một tên Kiếm Sư mà cũng muốn giương oai trước mặt hai vị Đại Kiếm Sư, thức thời thì cút đi!"


Người này còn không ngu ngốc, biết một mình mình không thể thắng đối phương, có thể ngăn được kiếm của hắn ta, đối phương hơn phân nửa cũng là Kiếm Sư, cho nên hắn ta lấy Đại kiếm Sư của gia tộc và đoàn trưởng Locke ra. Đội hình này đã đủ để dọa rất nhiều người, bọn chúng đi thẳng một đường đến đây cũng nhờ nó. Chỉ tiếc người này không biết thành Tudan không phải nơi bọn chúng có thể giương oai.

Vessey không để ý tới hắn ta, quét mắt nhìn bốn phía, phát hiện người bị thương đều là đồng bạn của kiếm sĩ, sắc mặt không khỏi trầm xuống.

banhmidaudo.wordpress.com

Sau khi đội hộ vệ xuất hiện đồng bạn của kiếm sĩ không công kích nữa, nhưng Đoàn dong binh Hắc Lang và đồng bạn của Daza lại không biết đội hộ vệ đại biểu cho cái gì nên không dừng lại, bởi vậy mới tạo thành cảnh tượng như này. Nghe người báo tin nói là người kia động thủ làm tên kiếm sĩ bị thương trước, Vessey tức khắc nổi giận.


"Tốt lắm, lần đầu tiên trên địa bàn của mình có người dám nói ta cút. Ngươi to gan lắm!" Vessey nhìn Daza chằm chằm, biểu tình như cười như không mang theo tàn ác và tức giận.

Đám người đoàn trưởng Locke ẩn ẩn cảm thấy không khí có chút không đúng, chúng phát hiện người vây xem dường như không lo lắng chúng sẽ bùng nổ xung đột, ngược lại còn mang theo tâm tình xem kịch vui, thậm chí có cả cảm giác vui sướng khi người gặp họa. Nhưng tên Vessey kia chỉ có thực lực Kiếm Sư, bên bọn chúng có tới hai Đại Kiếm Sư.

"Địa bàn của ngươi?" Daza sửng sốt.

"Người đâu, bắt hết lại cho ta." Vessey làm lơ đối phương, lớn tiếng hạ lệnh với thủ hạ phía sau.

Đội hộ vệ bước lên một bước, người Đoàn dong binh Hắc Lang như bị đâm chĩa vũ khí về phía họ, tiếng ma sát của đao kiếm hơi chói tai, "Các ngươi muốn làm gì, dám đụng đến bọn ta?"
"Thì sao?" Vessey giễu cợt quét mắt về phía người Đoàn dong binh Hắc Lang đang rục rịch, trào phúng: "Ta mặc kệ các ngươi là ai, dám động thủ ở thành Tudan đều phải nhận trừng phạt, đây là quy định do thành chủ đại nhân tự mình định ra. Một đám người ngoài các ngươi cho rằng mình là ai, cho dù là quốc vương bệ hạ đến cũng phải tuân thủ, nếu không phục thì có thể tìm thành chủ đại nhân, có lẽ ngài ấy sẽ cho các ngươi vài phần mặt mũi. Bây giờ các ngươi còn muốn động thủ nữa không?"

Thành chủ đại nhân tất nhiên chính là người đứng đầu trong ngũ đại Kiếm Thánh của đế quốc Arthurlanca, với nhân vật lớn trong truyền thuyết này, ngay cả quốc vương còn phải cho bảy phần mặt mũi, chúng chỉ là mấy tiểu nhân vật, đừng nói có thể được nể tình hay không, muốn gặp thôi cũng đã khó rồi.
Uy danh của Kiếm Thánh còn hữu hiệu hơn vương lệnh, huống chi đây còn là địa bàn của người ta, trước khi tới không tìm hiểu quy củ của người ta, đây chính là kết quả.

Thân thể bọn chúng thoáng chốc cứng đờ như khối sắt, nhìn mấy chục người của đội hộ vệ đi tới bắt giữ mình, Daza dẫn đầu thoát khỏi sự kiềm chế, nhưng dưới ánh mắt chăm chú lạnh băng của đội hộ vệ, cỗ khí thế kiêu ngạo kia dần xìu xuống. Đối mặt với ánh mắt nguy hiểm của Vessey, Daza liếc nhìn về phía vị Đại Kiếm Sư Kane gia tộc mình.

Vessey chú ý tới tầm mắt hắn ta. Ngay từ đầu hắn đã phát hiện Kane và đoàn trưởng Locke là hai Đại Kiếm Sư, nhưng không lộ ra chút do dự và sợ hãi nào, ngược lại còn lạnh giọng nói: "Các ngươi muốn tự mình đi hay muốn ta tìm người tới mời các ngươi đi?"
Đoàn trưởng Locke và Kane đồng thời trầm mặt, nếu thật sự để hắn tìm người tới, chỉ sợ lúc đó chúng đừng mong được nguyên vẹn mà rời khỏi thành Tudan, còn có thể làm gì khác đây. Lúc này chúng mới ý thức được thành Tudan không phải đế đô, uy danh của quý tộc và tam đại gia tộc ở đây căn bản là rẻ mạt.

Đoàn trưởng Locke và Kane đồng thời cấp cho người của mình một ánh mắt tạm thời đừng nóng nảy, sau khi hai người khuất phục những người khác tất nhiên không dám phản kháng.

Người vây xem thấy một màn này thì cực kỳ vui vẻ, nhìn nhóm người bình thường kiêu ngạo không ai bì nổi này, trước mặt đội hộ vệ thành Tudan cũng chỉ có thể kinh sợ như mấy con trai trên sông, họ tự hào như thể bản thân cũng là thành viên của đội hộ vệ vậy,

Đến lúc này đoàn trưởng Locke mới hiểu vì sao những người đó đều có biểu tình vui sướng khi người gặp họa.
Tới nơi chúng mới biết nơi mình đến là địa lao thành Tudan, chuyên dùng để giam người phạm tội, lập tức bất mãn.

"Các ngươi dựa vào cái gì mà giam chúng ta?"

Đội hộ vệ lạnh lùng nhìn qua, "Phá vỡ quy củ thành Tudan, còn hỏi chúng ta dựa vào cái gì, chỉ bằng việc chúng ta là đội hộ vệ của phủ thành chủ, lý do này đủ chưa?"

Lửa giận của người kia nhất thời bị dập tắt.

Đoàn trưởng Locke và Kane đều rất bất mãn, trên người tỏa ra uy áp của Đại Kiếm Sĩ, đúng là tạo thành áp lực không nhỏ với đội hộ vệ, nhưng họ lại không sợ hãi chút nào.

Vessey đi tới hờ hững liếc hai người một cái, không cảm xúc nói: "Các ngươi không phải hai tên Đại Kiếm Sư duy nhất bị nhốt ở địa lao phủ thành chủ, đương nhiên cũng không phải người duy nhất bất mãn. Đã từng có một Đại Kiếm Sư thử phản kháng, còn gϊếŧ người của thành Tudan, sau đó bị phế thực lực, năm nay là năm thứ năm mươi lăm hắn bị nhốt ở đây, và vẫn sẽ bị nhốt một khoảng thời gian rất dài nữa. Các ngươi cũng có thể thử."
Mọi người hoảng sợ trong lòng, cuối cùng đều ngoan ngoãn đi vào địa lao.

Trước khi rời đi Vessey sai đội hộ vệ ném mấy quyển sách nhỏ vào đó.

Nội dung trong sách chính là quy củ của thành Tudan, người của Đoàn dong binh Hắc Lang đều nhặt mỗi người một quyển, đọc xong mới biết thì ra thành Tudan có nhiều quy củ như vậy.

Trên quyển sách còn viết hình phạt nếu phá vỡ quy củ, tình huống của bọn chúng tương đối nghiêm trọng, không chỉ bị giam nửa tháng trong ngục mà còn bị phạt năm mươi triệu đồng vàng mới có thể rời đi, không đủ thì không được rời khỏi thành Tudan.

Xem xong mặt ai cũng đen.

"Thành Tudan cũng quá bá đạo, mấy tên đó chỉ bị vài vết thương nhẹ, không chỉ phạt năm mươi triệu đồng vàng mà còn muốn nhốt chúng ta nửa tháng." Daza tức giận bất bình ném quyển sách đi.
Người thường căn bản không có khả năng kiếm được năm mươi triệu đồng vàng, ngồi tù xong còn phải làm không công cho thành Tudan một thời gian dài. Chỉ là Hắc Lang và gia tộc Sharp đều không phải người thiếu đồng vàng, thứ làm chúng phẫn nộ chính là nửa tháng lao ngục. Bọn chúng đi lâu như vậy mới đến được thành Tudan, chưa kịp làm gì đã bị nhốt nửa tháng.

"Ngươi câm miệng cho ta!" Đoàn trưởng Locke sắc bén trừng Daza. Nếu không phải người này động thủ với tên kiếm sĩ kia trước, còn dẫn đồng bạn của gã tới thì sao chúng có thể bị nhốt ở đây chứ, còn bị tận nửa tháng.

Daza hơi hé miệng, tự biết mình đuối lý không thể phản bác, hơn nữa giờ cũng không phải lúc cãi cọ, trong lòng mọi người chắc chắn đều đang bị mấy quy củ đó làm tức giận đầy bụng.
"Vốn dĩ còn định đến phủ thành chủ xin hỗ trợ." Kane trầm mặt nói. Lúc trước chúng đã tính nhờ phủ thành chủ hỗ trợ phát tin truy nã Cách Ngôn và Rex, giờ xảy ra chuyện như này, chúng không thể đến phủ thành chủ được nữa, không chỉ không có lập trường, đối phương tám chín phần mười là không đồng ý.

Daza cúi đầu càng thấp.

Đoàn trưởng Locke trào phúng mà cười nhạo ra tiếng, "Hiện tại đừng nói hỗ trợ, muốn ra khỏi đây thôi, có lẽ phủ thành chủ cũng không đồng ý."

Lời nói trắng ra như thế khiến Kane mắc nghẹn, dù bất mãn cũng không có biện pháp, trong lòng cũng có chút giận chó đánh mèo Daza. Nếu không phải hắn ta thiếu kiên nhẫn đi giáo huấn tên kiếm sĩ kia thì chuyện này sẽ không xảy ra, nửa tháng này chuyện gì cũng có thể phát sinh.

Đoàn trưởng Locke lạnh lùng quét Daza một cái, lúc rời đi còn lộ ra sát ý.
wattpad.com/user/daudo0902

Il đi ra ngoài nửa ngày, vốn định làm quen với thành Tudan một chút, không ngờ lại nghe được chuyện như vậy, trở về liền nói cho Cách Ngôn và Rex biết.

Cách Ngôn vỗ tay tỏ ý vui mừng, xuất sư vi tiệp thân tiên tử*, có lẽ mấy người đó bây giờ đang tự mình sầu não, "Chỉ là bọn chúng thật sự sẽ bị nhốt nửa tháng sao?"

*Xuất sư vi tiệp thân tiên tử (出師未捷身先死): Một trong hai câu thơ của Đỗ Phủ: Xuất sư vi tiệp thân tiên tử/Trường sử anh hùng lệ mãn khâm. (Dịch thơ: Quân chưa thắng đã từ trần/ Anh hùng nhớ đến lệ tràn thấm khăn) (Nguồn: Trần Trọng Kim, Đường thi, NXB Văn hoá thông tin, 1995)

"Nửa tháng không phải là ít, địa lao phủ thành chủ không phải nơi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi." Rex tốt xấu gì cũng đã ở thành Tudan một khoảng thời gian, bốn quyển sách nhỏ kia vào ngày đầu tiên y tới cũng đã xem qua.
"Nửa tháng à, đến lúc đó nói không chừng chúng ta đã rời khỏi thành Tudan rồi."

Chưa nói đến Đại Kiếm Sư gia tộc Sharp, đoàn trưởng Locke sau khi lên Đại Kiếm Sư thì đã trở thành một phiền toái lớn rồi, khoản này không phải ai cũng có thể bỏ ra được, có thể thấy gia tộc Sharp quyết tâm muốn lấy mạng họ như thế nào.

Cách Ngôn đột nhiên nhạy bén híp híp mắt, "Nhưng mà sao lại khéo như vậy. Chúng vừa tới thành Tudan đã bị nhốt vào địa lao phủ thành chủ, không phải do ai làm đấy chứ?"

"Không phải khéo, người đánh nhau với Đoàn dong binh Hắc Lang hẳn là do Daniel an bài." Rex sau khi nghe Il kể thì nghĩ ra. Nếu những người đó thực sự vô tình thì không thể chỉ có mình họ bị thương, hiển nhiên là có người ngầm an bài bẫy rập cho Đoàn dong binh Hắc Lang, nếu không phải đối phương ra tay trước thì y cũng sẽ làm vậy.
"Không uổng công tôi đáp ứng giúp họ thuần hóa Thần Thú." Cách Ngôn ngày càng có hảo cảm với Đoàn dong binh Alice.

Il bỗng trừng to mắt, "Ngươi là thuần thú sư?"

Cách Ngôn nhớ ra hắn còn chưa biết, "Ta là thuần thú sư, đúng rồi, ngươi chưa có ma thú khế ước phải không, lần này chúng ta vào rừng rậm Ma Thú nếu thấy con Thánh Thú nào thích hợp thì sẽ bắt cho ngươi một con."

"Có thể sao?" Đôi mắt Il sáng lên.

"Đương nhiên có thể. Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, tất nhiên phải thỏa mãn nhu cầu người một nhà trước."

Il vừa kích động vừa cảm động.

Suy đoán của Rex cuối cùng cũng được chính Daniel xác nhận khi họ gặp mặt.

_Hết chương 109_

CHƯƠNG 110: XỬ LÝ REX

"Nhiệm vụ ở núi Ô Mông Kỳ sợ là có biến rồi." Đây là câu đầu tiên Daniel nói khi gặp họ, hắn cực kỳ nghiêm túc, không còn phong lưu tiêu sái như thường nữa, tựa hồ đã xảy ra biến cố gì đó.
Dưới sự dò hỏi của Cách Ngôn và Rex hắn mới nói ra nguyên nhân.

"Chúng ta thu được tin Thần Điện Quang Minh đã phái người đến thành Tudan, không biết họ lấy tin ở đâu nhưng mục tiêu cũng là Quang Minh Chi Hoa ở núi Ô Mông Kỳ. Lần này người dẫn đội là giáo chủ của Thần Điện Quang Minh, thực lực rất mạnh, không kém phụ thân ta bao nhiêu." Sắc mặt Daniel ngưng trọng. Hắn vẫn luôn lo lắng sẽ đụng phải Thần Điện Quang Minh, không ngờ sợ cái gì thì tới cái đó.

Thần Điện Quang Minh tín ngưỡng thần Quang Minh, nên trừ Kỵ Sĩ Quang Minh thì tất cả thành viên trong đó đều có thiên phú hệ quang, cái này cũng có nghĩa, nếu người không thiên phú hệ quang muốn vào Thần Điện Quang Minh, dù đảm nhiệm chức vụ gì thì cũng phải nghĩ cách để có được thiên phú hệ quang, bởi vậy lúc nào cũng có người ở Thần Điện Quang Minh đi kiếm Quang Minh Chi Hoa.
Nói đến Thần Điện Quang Minh Cách Ngôn liền nhớ tới vị Thánh Tử Quang Minh kia, có vẻ là người khá hiền lành.

"Bọn họ đã tới thành Tudan?" Rex nhíu mày hỏi.

"Mới sáng nay, không biết sao Đoàn dong binh Tinh Hà lại có thể cấu kết được với Thần Điện Quang Minh. Người của ta nghe được họ đang triệu tập nhân thủ, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp ở núi Ô Mông Kỳ." Daniel than nhẹ một tiếng. Nhiệm vụ này với Đoàn dong binh Alice rất quan trọng, tuyệt đối không thể thất bại. Nhưng nhiều người bị hấp dẫn như vậy, nhiệm vụ của họ bị phát hiện chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi, đến lúc đó lão già Samar kia nhất định sẽ dùng hết sức ngăn cản họ hoàn thành nhiệm vụ. Nghĩ vậy sắc mặt hắn lại càng thêm âm u.

"Cách lúc Quang Minh Chi Hoa nở còn một khoảng thời gian, mặc kệ làm thế nào, chúng ta cũng phải tới núi Ô Mông Kỳ trước, những cái khác tùy cơ ứng biến sau. Cái gì nên tới cũng sẽ tới, không thể trốn được." Rex nhanh chóng quyết định.
"Chúng ta cũng nghĩ như vậy." Daniel gật đầu.

"Sao không thấy phu nhân của ngươi và lão gia tử Tanggele vậy?" Cách Ngôn ngó trái ngó phải đều không thấy thân ảnh lão Tanggele kia đâu.

Daniel đáp: "Bọn họ xuất phát từ hôm trước rồi, chúng ta đã giao hẹn gặp mặt ở núi Ô Mông Kỳ, nếu đã đến đủ thì chúng ta sẽ xuất phát ngay bây giờ."

Mọi người tất nhiên không có dị nghị gì.

banhmidaudo.wordpress.com

Bọn họ vừa rời khỏi thành Tudan thì Đoàn dong binh Tinh Hà đã biết, nghe được tin tức thủ hạ báo Samar lập tức tán dương một tiếng 'tuyệt', bộ dáng rất cao hứng. Pete khó hiểu nên hỏi.

"Từ sau khi Đoàn dong binh Tinh Hà thành công thăng lên cấp S, đám người của Đoàn dong binh Alice làm việc ngày càng thần bí, chúng chắc chắn sẽ không cam tâm bị rớt lại phía sau, tất nhiên sẽ chuẩn bị cho việc thăng lên cấp S. Vừa rồi nghe nói Daniel rời đi từ cổng nam, nơi đó là rừng rậm Ma Thú, ta nhớ có rất nhiều nhiệm vụ cấp S của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê liên quan đến rừng rậm Ma Thú, tám chín phần mười là đi làm nhiệm vụ."
"Phó đoàn trưởng anh minh. Có phải chúng ta sẽ đi ngăn chúng hoàn thành nhiệm vụ không?" Mắt Pete tức khắc sáng lên.

"Ngăn cản nhất định là có, chẳng qua không cần vội." Samar lộ ra nụ cười âm hiểm.

Pete lĩnh hội được ý của ông ta, lộ ra biểu tình trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

Nhiệm vụ cấp S không phải chỉ cần một hai ngày là có thể hoàn thành, cho dù Đoàn dong binh Alice có xuất phát trước bọn chúng thì cũng cần thời gian chậm rãi cọ xát.

Núi Ô Mông Kỳ khá gần dãy núi Hades, sau khi đi ra từ cổng nam, đoàn người Daniel liền lên đường không ngừng nghỉ, nhưng vẫn tốn mất gần nửa tháng mới tới núi Ô Mông Kỳ. Bọn họ tới càng gần càng thấy nhiều nhà thám hiểm cùng đường.

Một tiếng 'ầm' vang lên như động đất, thỉnh thoảng nó lại truyền tới từ một hướng nào đó, đó là tiếng ma thú bạo động, đặc biệt là vùng phụ cận dãy núi Hades, cái gọi là ma thú cao cấp đi khắp nơi, Thánh Thú nhiều như chó chính là dùng để hình dung chỗ này.
"Đội trưởng, chúng ta ở đây!" Thành viên Đoàn dong binh Alice được lưu lại nơi hẹn phát hiện họ đã đến, kích động vẫy vẫy tay với họ, còn có người chạy đi gọi Heidy.

Nhìn thấy thê tử yêu dấu đi tới, Daniel bước lên ôm nàng, thân mật hôn hôn mặt nàng, "Phụ thân đâu?"

"Phụ thân đến núi Ô Mông Kỳ tìm hiểu tình hình trước rồi, ông ấy bảo chúng ta ở đây chờ các ngươi." Lạnh nhạt trong mắt Heidy lúc thấy Daniel tới cũng tan rã không ít.

"Đi bao lâu rồi?"

"Đại khái là nửa ngày."

Bởi vì thời gian xuất phát chênh nhau chỉ vài ngày, tốc độ của đám Daniel lại khá nhanh nên Heidy cũng chờ không lâu lắm.

Daniel không bất ngờ, "Phụ thân có nói khi nào sẽ về không?"

Heidy gật đầu, "Phụ thân bảo chúng ta ở đây chờ ông hỏi thăm tình hình xong trở về, hẳn là không đến hai ngày."
Daniel không có ý kiến, đi đường nửa tháng, mọi người đều mệt mỏi, rừng rậm Tasha và rừng rậm Ma Thú không giống nhau, gác đêm cần phải xốc toàn bộ tinh thần lên, nhưng lúc ngủ cũng không thể ngủ quá sâu, bởi vì lúc nào cũng có thể bị ma thú đánh lén.

Cách Ngôn và Rex lại không định nghỉ ngơi, sau khi Daniel an bài mọi chuyện ổn thỏa, hai người liền đi ra ngoài.

"Đội trưởng, cứ để họ đi thế sao?" Một thủ hạ thấy thế hỏi.

Daniel nhìn phương hướng hai người rời đi, "Không cần để ý tới họ, bọn họ biết chừng mực, chúng ta tự quản mình cho tốt là được."

Chờ đến khi thân ảnh của hai người ra khỏi tầm mắt của Đoàn dong binh Alice, Ám Dạ và tiểu hắc xà mới vui sướng nhảy khỏi lồng ngực Cách Ngôn. Sau khi đáp đất, hai thân ảnh nho nhỏ lập tức bị bụi cỏ bao phủ, bọn chúng lại cực kỳ hưng phấn mà chạy về phía có ma thú, bên trong giương nanh múa vuốt, bên ngoài lại giống như đưa đồ ăn tới cửa cho mấy con ma thú.
Không lâu sau Cách Ngôn nghe thấy thanh âm rống giận của ma thú truyền đến từ phía trước, cậu chạy tới thì thấy tiểu hắc xà và Ám Dạ thành công khiêu khích được hai con ma thú thánh cấp.

Chân trước của hai con ma thú thánh cấp phủ phục trên mặt đất, không cam lòng gầm nhẹ với Ám Dạ, nhưng lại run nhè nhẹ vì kiêng kị uy áp trên người tiểu hắc xà.

Ám Dạ ngay cả ma pháp
còn chưa dùng, nó lao tới vươn móng vuốt gϊếŧ chết hai con ma thú thánh cấp dễ dàng như cắt đậu phụ, đào ma hạch trong đầu chúng ra.

Hai đứa tới là để săn ma hạch, hơn một trăm ma hạch lần trước đã không còn viên nào, tuy bị Cách Ngôn tịch thu nhưng mỗi lần hai đứa xin cậu vẫn sẽ cho, không ngờ không để ý chút thôi đã hết sạch. Chỗ tốt là khí tức trên người Ám Dạ và tiểu hắc xà ngày càng nồng đậm, bây giờ Ám Dạ đã là một con ma thú thánh cấp hàng thật giá thật, còn tiểu hắc xà thì không nhìn ra được, tiềm lực của tiểu tử này tựa hồ lớn vô cùng, ăn bao nhiêu cũng không thấy phản ứng, cứ như một cái động không đáy.
Bọn chúng dùng cách đó gϊếŧ tiếp mười con ma thú thánh cấp, những con ma thú thánh cấp có thể làm người sợ vỡ mật ở rừng rậm Tasha, ở đây lại giống mấy quả trứng luộc nước trà chỉ cần mấy đồng bạc là mua được. Còn một chuyện, vì Ám Dạ và tiểu hắc xà không giữ được mấy viên ma hạch đó, nên Cách Ngôn không thể không đi theo sau hai đứa làm người khuân vác.

Bất tri bất giác bọn họ cách núi Ô Mông Kỳ ngày càng xa.

Cách Ngôn thấy trời dần tối, vội vàng đi tới xách Ám Dạ và tiểu hắc xà vẫn còn muốn chạy tới hang ổ ma thú thánh cấp lên, "Mặt trời sắp xuống núi, buổi tối không nên ra ngoài."

Tiểu hắc xà không để bụng lè lè cái lưỡi, nó chính là ma thú, trừ Thần Thú huyết mạch cao hơn đánh không lại ra thì Thần Thú bình thường nó cũng không sợ.

Ám Dạ rất tin tưởng đệ đệ nhà mình, ngồi xổm bên người nó khịt mũi coi thường lời Cách Ngôn.
Cách Ngôn cười ha hả, "Đang mắng ta trong lòng đúng không? Có giỏi thì nói thẳng ra giống nam tử hán xem nào."

Tiểu hắc xà và Ám Dạ lại không phản kháng như lúc trước, ngược lại hai đứa cùng rùng mình, quỳ rạp trên mặt đất giả chết. Chúng nó mới sinh được có mấy tháng, bây giờ còn chưa phải nam tử hán, không chấp.

Không phải trước kia rất vênh váo à? Đặc biệt là tiểu hắc xà, thỉnh thoảng lại cắn cậu một cái, bây giờ bị cậu nắm thóp, Cách Ngôn ngẫm lại rất có cảm giác thành tựu. Hiện tại chỉ cần bọn nó làm cậu không vui, cậu có thể nhốt chúng vào không gian ý thức, trừ phi được cậu cho phép, nếu không hai đứa này không thể ra được.

Lúc trước tiểu hắc xà và Ám Dạ từng thử phản kháng, kết quả bị nhốt vào không gian ý thức mấy ngày, sau đó hai đứa nó không dám nữa. Ma thú rất không thích ở trong không gian ý thức của thuần thú sư, bởi vì chả có gì trong đó cả, đối với hai ma thú hiếu động hoạt bát như Ám Dạ và tiểu hắc xà thì vào đó không khác gì ngồi tù.
Cách Ngôn và Rex trở lại doanh địa Đoàn dong binh Alice. Trời đã tối, lều của hai người cũng đã được dựng giúp. Bởi vì đất trống có hạn nên không có nhiều lều lắm, hai người họ cùng chung một cái.

Cách Ngôn ném tiểu hắc xà và Ám Dạ lên khoảng đất trống, triệu hồi hai quả cầu nước lớn thả lên đầu bọn nó. Tiểu hắc xà còn đỡ, nó không có lông, nhưng Ám Dạ thì không may mắn như vậy, nháy mắt nó đã bị xối thành con hổ trong nồi súp, lông trên người rủ xuống, lúc nó còn đang tỏ vẻ đáng thương thì lại bị một quả cầu nước nữa xối lên đầu, gương mặt biến thành ngốc bức.

Lợi ích của thiên phú ma pháp hệ thủy lúc này được thể hiện, chỉ cần muốn nước là có thể triệu hoán, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Cách Ngôn làm thế cũng không phải vì trừng phạt chúng nó, hai đứa ngốc này gϊếŧ nhiều ma thú như vậy mà không chú ý trên người bẩn như thế nào, đặc biệt là Ám Dạ, để máu dính lên lông là khó rửa sạch nhất. Hai quả cầu nước không đủ thì ba quả, có vài chỗ máu đông không rửa được cậu còn phải động tay lau giúp nó, còn cả móng vuốt nữa. Lúc Cách Ngôn ném nó xuống mới phát hiện gần tiểu JJ cũng có vết máu, nghĩ chắc chắn là lúc nó đắc ý vênh váo dẫm chết ma thú thì dính phải, lập tức không khách khí mà chà đạp nó một lần, thấy cũng gần ổn mới xách lên ném vào lều. Ám Dạ sống không gì luyến tiếc quỳ rạp trên đất không muốn dậy, chờ đến khi Cách Ngôn quay lại muốn tìm tiểu hắc xà thì gia hỏa này nhìn thấy thảm trạng của ca ca nên đã tự mình cọ rửa sạch sẽ, không nói hai lời chạy về lều, chậm thêm chút nữa nó sợ Cách Ngôn cũng không tha cho nó.
wattpad.com/user/daudo0902

Rex đi vào liền thấy Ám Dạ co tứ chi nằm giữa lều, trên người phảng phất một tầng bóng ma như sắp hóa thành thật, tràn ngập oán niệm, "Nó sao vậy?"

Cách Ngôn như thể nghĩ đến cái gì, nhịn không được mà cười rộ lên: "Không sao, có lẽ là cảm thấy trinh tiết đã không còn, cái này căn bản đâu cần rối rắm, nó bị ném đi từ tám trăm năm trước rồi mà."

Rex biết cậu đang nói đến lần đầu tiên gặp Ám Dạ, lúc ấy Cách Ngôn đúng là đã chạm vào tiểu JJ của nó, chẳng qua Ám Dạ sớm đã quên mất, tiểu hắc xà thì lại càng không biết.

Nghe cậu nói Ám Dạ càng thêm hậm hực, bóng ma trên người cũng càng dày.

Tiểu hắc xà làm em trai tốt chậm rãi bò đến trước mặt nó, đôi mắt lớn như hạt đậu xanh đau lòng nhìn chằm chằm ca ca nhà mình, vất vả rồi ca ca, không ngờ lúc ta chưa sinh ra ngươi đã chịu nhục nhã như thế, ngươi yên tâm, chờ đến lúc ta có thể xử lý được Rex, ta nhất định sẽ giúp ngươi báo thù.
Nằm không cũng trúng đạn Rex: ...

_Hết chương 110_ 

CHƯƠNG 111: LỢI ÍCH

Căn lều không quá lớn, hai người đàn ông trưởng thành còn thêm hai con ma thú nhỏ, tuy chiếm diện tích không lớn nhưng chúng nó quá hiếu động, Rex vừa vào thì không gian có vẻ chật chội hơn nhiều.

Cách Ngôn yên lặng xách tiểu hắc xà và Ám Dạ vào giữa mình và Rex, cậu cho rằng việc mình làm thần không biết quỷ không hay, kết quả vừa mới buông tay tiểu hắc xà đã 'bịch' một cái chuồn đi. Muốn lão tử làm ranh giới cho các ngươi, cửa sổ cũng không có. Ám Dạ vừa mới bị đả kích, có oán niệm với cậu, vì thế cũng sử dụng tứ chi bò theo đệ đệ.

Cách Ngôn xấu hổ đối mặt với ánh mắt của Rex, cười gượng, "Bọn nó rất đáng yêu đúng không?"

Căn lều nhỏ hẹp bất ngờ vang lên một tiếng cười nhạo, phảng phất như cười cậu tự mình đa tình, Rex lấy một cái gối từ nhẫn không gian ra, nằm xuống liền bắt đầu ngủ.
Cách Ngôn tự làm mình mất mặt sờ sờ mũi, nằm xuống bên cạnh y, hai người cách nhau một nắm tay nhưng lại có thể cảm giác được độ ấm truyền tới từ thân thể đối phương.

Ban đêm ở rừng rậm Ma Thú lạnh hơn ban ngày, đến nửa đêm Cách Ngôn theo bản năng sờ soạng về phía nguồn nhiệt bên cạnh, lần mò rồi lăn vào ngực Rex, người sau mở to mắt nhìn cậu một cái, nhưng không đẩy cậu ra, đại khái là biết dù có đẩy ra thì lát sau cậu cũng sẽ lăn về.

Trong góc, tiểu hắc xà và Ám Dạ đang ngủ say vù vù.

Hôm sau mặt trời vừa ló rạng đằng đông, người Đoàn dong binh Alice đã lục tục thức dậy, doanh địa dần dần trở nên náo nhiệt, Cách Ngôn bị thanh âm của họ đánh thức, mơ hồ một chút mới nhớ ra mình đang ở đâu, quay đầu liền thấy gương mặt anh tuấn được phóng đại của Rex, trong lòng thở dài một hơi.
Từ sau khi đi vào rừng rậm Ma Thú, cậu đã quen sáng nào cũng tỉnh lại trong lòng Rex, xấu hổ ban đầu đã biến thành bình tĩnh hiện tại.

Tiểu hắc xà và Ám Dạ cũng đã tỉnh lại, đang ngồi trong góc khinh bỉ nhìn cậu.

Cách Ngôn ho nhẹ một tiếng.

"Tỉnh thì ngồi dậy." Thanh âm trầm thấp của Rex lúc mới tỉnh vào sáng sớm mang theo một chút từ tính vang lên trên đỉnh đầu cậu, làm lỗ tai cậu hơi tê dại.

Cách Ngôn vội vàng đứng dậy chui ra khỏi lều, không khí tươi mát đập vào mặt. Lúc cậu đứng lên tiểu hắc xà và Ám Dạ cũng nhanh nhẹn theo sau bò lên vai cậu, nhìn quanh thì thấy phần lớn lều đều đã thu lại, Rex cũng đi ra, thuận tay thu lều lại.

banhmidaudo.wordpress.com

Một lát sau phía trước doanh địa bỗng truyền đến một trận ồn ào kích động. Thì ra là lão gia tử Tanggele đã trở lại, một mình đi đến núi Ô Mông Kỳ rồi quay lại nhưng nhìn ông có vẻ rất thoải mái, cả người rất có tinh thần, từ xa đã nghe được tiếng cười ha ha sang sảng của ông.
"Các ngươi đến đúng lúc, phụ thân đã tìm hiểu được vị trí cụ thể của con Thần Thú kia rồi, bây giờ chúng ta sẽ bàn về kế hoạch một chút." Daniel thấy hai người đi tới liền gọi họ lại, rồi sai vài tên lính đánh thuê canh gác gần đó để tránh có người xông đến nghe lén cuộc đối thoại của họ.

Chờ hai người đi đến trước mặt, Tanggele mới mở miệng, "Con Thần Thú chúng ta muốn bắt ở sườn tây núi Ô Mông Kỳ, dưới trướng nó còn có không ít ma thú, nếu muốn bắt nó thì cần phải giải quyết mấy con ma thú kia trước. Ta cũng đã nhìn qua đại khái, ít nhất có bảy tám trăm con ma thú, số lượng không nhỏ, rất phiền toái."

"Lão gia tử, nếu mục tiêu của các ngươi là con Thần Thú này thì hẳn là đã chuẩn bị biện pháp ứng phó rồi đúng không ." Cách Ngôn không tin họ không chuẩn bị gì cả.
Daniel gật đầu: "Không sai, có biện pháp, chỉ là làm thế sẽ kinh động đến nó, chúng ta lo nó sẽ đào tẩu để tìm vị ở trên đỉnh núi kia, thế thì phiền phức lắm."

"Vị trên đỉnh núi kia?"

"Chính là bá chủ của núi Ô Mông Kỳ, một con Thần Thú huyết mạch cực kỳ cao quý, có thể lợi dụng ưu thế huyết mạch để áp chế mấy con Thần Thú cấp thấp, thực lực mạnh hơn rất nhiều Thần Thú khác. Nếu quấy rầy đến vị này thì rất có thể sẽ làm ảnh hưởng đến nhiệm vụ Quang Minh Chi Hoa. Bởi vậy chuyện quan trọng trước mắt chính là phong tỏa đường chạy trốn của nó."

Daniel tiếp tục nói: "Theo kế hoạch, phu thê chúng ta sẽ dẫn người đi đối phó với mấy con ma thú dưới trướng con Thần Thú kia, phụ thân đi đối phó với nó, nhưng vậy thì sẽ rất nguy hiểm, con Thần Thú kia chiếm một vị trí nhỏ ở núi Ô Mông Kỳ chứng tỏ nó không đơn giản, nên chúng ta muốn nhờ các ngươi giúp một việc. Ta và phụ thân sẽ đi đối phó với nó, các ngươi phối hợp với Heidy, chỉ cần giúp chúng ta tạm thời kìm chân mấy con ma thú là được."
Rex nhíu mày, bảy tám trăm con ma thú không phải số lượng nhỏ, có thể so với ma thú triều cỡ trung rồi, chỉ cần sẩy chân một cái cũng có khả năng mất mạng, hiệp nghị giữa bọn họ và Đoàn dong binh Alice cũng không bao gồm chuyện này, nên họ hoàn toàn có thể cự tuyệt.

"Ta biết chuyện này khiến các ngươi khó xử, thế này được không, chỉ cần các ngươi giúp chúng ta kìm hãm đám ma thú đó một giờ thì chiến lợi phẩm chúng ta thu được sẽ chia tám phần cho các ngươi, các ngươi thấy thế nào?" Daniel tất nhiên cũng biết, nhưng nhiệm vụ thành hay bại đều do hành động lần này, bởi vậy hắn không tiếc bỏ ra một số tiền lớn.

"Một lời đã định." Cách Ngôn không thương lượng với Rex đã đáp ứng, Daniel vừa nhìn mắt cậu liền biết cậu bị đả động bởi món hời lớn kia.

Người Đoàn dong binh Alice lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tám phần chiến lợi phẩm đúng là rất nhiều, nhưng ở đây ai cũng biết nó so với nhiệm vụ thì không là gì cả, bởi vậy không có ai bất mãn hết.
Sau khi xác định kế hoạch, bọn họ nghỉ ngơi một lúc mới xuất phát đi đến sườn tây núi Ô Mông Kỳ, vì không thể trực tiếp đi vào núi nên bọn họ chỉ có thể vòng qua một phần tư ngọn núi trước.

Cách Ngôn lặng lẽ nói với Rex: "Tôi tự tiện đáp ứng như thế, anh sẽ không trách tôi chứ?"

Rex đáp: "Sẽ không."

Cách Ngôn chớp mắt, "Vì sao?" Tuy cậu đáp ứng nhưng người chân chính xuất lực lại là Rex, hơn nữa lúc Daniel nói ra chuyện này y có vẻ không quá nguyện ý.

"Ngươi có thể nghĩ đến, sao ta lại không?" Rex liếc mắt nhìn cậu một cái, ánh mắt như đã nhìn thấu hết thảy.

Cách Ngôn xấu hổ sờ sờ mũi, "Vậy lúc trước anh..."

Rex nói: "Không do dự một chút thì sao bọn họ lại chia tới tám phần."

Cách Ngôn: "..."

Mọi người tăng tốc độ lên đường, sau khi đến nơi thì ma thú thủ vệ gần đó đều bị họ giải quyết, số còn lại đều ở sườn tây ngọn núi. Dựa theo kế hoạch, cha con Tanggele lên núi trước, người còn lại thì mai phục dưới chân núi.
Ước chừng mười phút sau, phía tây ngọn núi đột nhiên truyền đến tiếng vang đinh tai nhức óc, đến mặt đất cũng chấn động ầm ầm. Sau đó họ nhìn thấy một đàn ma thú điên cuồng chạy xuống, hình ảnh bảy tám trăm con ma thú chạy loạn làm người lần đầu tiên thấy trắng bệch mặt, không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Chỗ này cũng không phải ma thú bình thường, thấp nhất cũng là ma thú trung cấp. Không biết Tanggele làm thế nào để dẫn chúng nó xuống núi, con ma thú nào cũng như đang nổi cơn điên, nơi chúng chạy qua đều bị san thành bình địa.

Người Đoàn dong binh Alice khẩn trương rút vũ khí, Heidy sắc mặt ngưng trọng, nàng đang định bảo mọi người tránh đi một chút thì Cách Ngôn và Rex đột nhiên đứng trước mặt họ.

"Tiểu hắc, chuyện tiếp theo giao cho mày." Cách Ngôn xách tiểu hắc xà trong ngực ra đặt lên một tảng đá.
Tiểu hắc xà chỉ dài có mười tấc*, chiều ngang chỉ bằng hai ngón tay, nhìn qua giống một con thú cưng. Người Đoàn dong binh Alice ngây người, giao bảy tám trăm con ma thú cho một con rắn đen nhỏ? Bọn họ không nghe lầm chứ.

*tấc: 10 tấc = 1 thước, 1 thước = 1/3 mét.

Tiểu hắc xà trợn mắt với Cách Ngôn.

Cách Ngôn cũng trợn mắt nhìn nó: "Làm sao, mày còn không vui à? Đến lúc đó chiến lợi phẩm thu được không phải đều cho mày sao? Nhiều ma thú như vậy, còn có cả Thánh Thú nữa, chắc chắn cho bọn mày không ít ma hạch."

Vậy thì còn được, tiểu hắc xà lập tức duỗi duỗi người.

Người Đoàn dong binh Alice nghe không hiểu hai người đang định làm gì, mắt thấy đám ma thú cách càng ngày càng gần, nếu còn không chạy thì chỉ với hai mươi người bọn họ, chắc chắn không thể đối phó được mấy trăm con ma thú. Lúc Heidy đang định hạ lệnh cho mọi người tránh đi thì tiểu hắc xà nằm trên tảng đá bỗng to lên gấp mấy lần, tuy thể tích vẫn có cảm giác không đủ nhìn như cũ, nhưng mọi người lại có thể nhận thấy khí thế trên người nó trở nên sắc bén lãnh khốc trong nháy mắt, một cỗ uy áp khổng lồ tỏa ra.
wattpad.com/user/daudo0902

Mấy con ma thú trên núi như thể bị một khối đá to bất ngờ đập vào đỉnh đầu, tốc độ chạy xuống tức khắc chậm đi mấy lần, ma thú thực lực nhỏ yếu thì trực tiếp ngã gục trên đất run bần bật, thực lực mạnh hơn cũng phủ phục, biểu tình sợ hãi, chỉ có ba con Thánh Thú giãy dụa không muốn thần phục, giương nanh múa vuốt hung dữ với tiểu hắc xà.

Đôi mắt xanh xám của tiểu hắc xà nhìn chằm chằm xuống mấy con Thánh Thú, khí thế uy nghiêm mạnh mẽ. Đồ không biết tự lượng sức mình, dám phản kháng trước mặt bổn đại gia, muốn chết à. Uy áp đầy trời không giảm mà tăng, vài tiếng vang lớn vang lên, mấy con Thánh Thú cũng nằm sấp xuống, dù thực lực hơn kém bao nhiêu thì ưu thế về huyết mạch là sự thực không bao giờ thay đổi được.

Tuy mấy con Thánh Thú thường xuyên phải chịu uy áp của bá chủ núi Ô Mông Kỳ, nhưng uy áp của tiểu hắc xà quá đặc biệt, chúng nó không chống đỡ được cũng là bình thường.
Người Đoàn dong binh Alice bị một màn này dọa ngây người. Bảy tám trăm con ma thú cứ như thế mà dừng lại, mọi người không nhịn được nhìn qua tiểu hắc xà, chỉ với uy áp đã có thể khống chế nhiều ma thú như vậy, nó rốt cuộc là chủng loài gì?

"Còn thất thần làm gì? Động thủ nhanh lên." Người phản ứng đầu tiên là Heidy, giờ không phải lúc nghĩ lung tung, nàng lập tức dẫn đầu đơn phương nghiền áp mấy con ma thú này theo kế hoạch.

Mấy con Thánh Thú thấy thế thì không cam lòng, lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, nhưng chúng nó mới hơi cử động đã bị tiểu hắc xà phát hiện.

Tiểu hắc xà hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không lập tức trấn áp.

Lúc một con Thánh Thú đang chuẩn bị vùng lên, Ám Dạ đã vòng đến phía sau nó vươn vuốt đánh một cái, ánh sáng lạnh lẽo vụt qua, đầu Thánh Thú bị cắt đứt, mùi máu tươi tản ra, ma thú gần đó ngửi thấy mùi máu lại ngo ngoe rục rịch, đặc biệt là mấy con Thánh Thú còn lại, chỉ là Ám Dạ không cho chúng nó cơ hội.
Người Đoàn dong binh Alice thu hoạch phía trước, Ám Dạ thì ở phía sau chọn mấy con ma thú thực lực mạnh, chờ đến lúc họ thu thập phía sau mới phát hiện mặt đất đầy thi thể ma thú, nháy mắt sợ ngây người.

_Hết chương 111_ 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện