“Tôi đã tự kiểm tra rồi”
…
Thời tiết hôm nay rất đẹp, trời xanh mây trắng, ánh nắng xuyên qua tầng mây, tô thêm chút không khí tươi sáng cho trường trung học Số 1 thường ngày vốn âm trầm.
Danh sách ba đội bóng rổ đã được quyết định, bao gồm cả người chơi dự bị, bảy lớp mỗi lớp ba người, vừa đủ hai mươi mốt người.
21 người chia thành ba đội, đội 1 đấu với đội 2, đội 2 đấu với đội 3, sau đó đội 1 lại đấu với đội 3.
Không cạnh tranh điểm số, hoàn toàn chỉ là giải trí.
Nhà trường nhấn mạnh thắng thua không vấn đề, đẹp mắt mới là quan trọng nhất.
Ba đội chọn ra một đội trưởng có thể lực lẫn kỹ năng, theo yêu cầu của nhà trường trong lúc thi đấu từng đội phải cố gắng hết sức tạo cơ hội tỏa sáng cho đội trưởng.
Dù sao lãnh đạo cấp cao cũng không hiểu gì về bóng rổ, cùng lắm biết vài kỹ năng rê dắt và ném rổ, như thế mới có thể thêm điểm ấn tượng cho trung học Số 1.
Lẽ dĩ nhiên Tông Cửu có ngoại hình nổi bật đã giành được một trong ba vòng nguyệt quế đội trưởng, trở thành đội trưởng của đội 2.
Đội trưởng đội 1 là Phạm Trác No.2, đội trưởng đội 3 là Phù thủy đen No.8.
Vì yêu cầu thể chất nên hầu hết cả ba đội đều là nửa Ma cà rồng, mang đến cơ hội phát huy cho Tông Cửu và Phạm Trác, khỏi cần lo lắng chẳng may thực hiện kế hoạch không trọn vẹn.
Biến số duy nhất chính là Phù thủy đen.
Nhưng Phù thủy đen luôn thờ ơ với mọi chuyện, bình thường lạnh lùng hờ hững, trầm mặc ít nói.
Đánh giá của No.2 về gã không tệ lắm, tuy thủ đoạn quỷ dị khó lường nhưng không hẳn là người xấu.
Hơn nữa hai người là thủ lĩnh của hai thế lực lớn, trước đây Dạ tộc và Phù thủy từng hợp tác với nhau không ít lần trong vòng lặp vô hạn, vì vậy công tác trao đổi với Phù thủy đen được giao cho Phạm Trác.
Còn trao đổi thế nào thì Tông Cửu không rõ, dù sao kết quả cuối cùng là tuy Phù thủy đen không nhập bọn nhưng gã đã đồng ý sẽ không ngáng đường họ.
Tông Cửu cứ như ông chủ quầy hàng cà lơ phất phơ, mỗi ngày nên học thì học nên ngủ thì ngủ, đến ngày cuối cùng trao đổi ám hiệu, quyết định không sao vậy thì không sao, vô cùng tùy ý.
Sáng nay vừa xong tiết ba, tất cả thực tập sinh trở về ký túc xá tắm rửa.
Buổi chiều lãnh đạo đến kiểm tra nên giờ nghỉ trưa vô tình bị tước đoạt, các thực tập sinh bị yêu cầu ăn mặc chỉnh tề từ buổi sáng, bà dì quản lý kiểm tra rồi mới được rời khỏi ký túc xá.
Trong phòng tắm công cộng chật kín người, lia mắt chỉ thấy một vùng trắng bóng, tất cả đều là thực tập sinh đang tắm.
Màn kiểm tra của bà dì quản lý khá nghiêm ngặt, nếu tác phong không đạt tiêu chuẩn phải quay về làm lại, mà đến sân tập trễ thì tất cả người đang ở ký túc xá sẽ bị ghi tội.
Chính vì vậy ai cũng vội vàng tắm rửa, tút tát bản thân, cố gắng một lần qua cửa luôn.
Cũng may phòng 101 có phòng tắm riêng.
Tông Cửu hơi chậm chân, lúc cậu về ký túc xá thì những người khác đang tắm, thế là cậu cầm một cuốn sách ngồi trên giường đọc, vừa đọc vừa chờ.
Lúc Phạm Trác trở về, trên tay còn cầm mấy cái túi vải mới tinh.
“Đồng phục bóng rổ.”
Hắn ta giơ tay, ném hai bộ đồng phục bóng rổ tới giường trên và giường dưới.
Một cánh tay trắng bệch vươn ra từ giường dưới, vững vàng đón được cái túi.
Tông Cửu ngồi giường trên mở nút thắt ra, phát hiện bên trong có một bộ đồng phục bóng rổ đen trắng cực kỳ bình thường.
Sau khi tắm rửa thay quần áo, Tông Cửu đứng trước gương ngó thử.
Vóc người thanh niên cao ráo, mái tóc trắng buộc đuôi ngựa cao sau đầu, quanh người còn mang hơi nước chưa kịp bay, càng làm nổi bật khuôn mặt mờ ảo, sắc môi óng ánh của cậu.
Bộ quần áo có vẻ hơi rộng, khiến chân tay cậu càng trông mảnh mai trắng nõn.
Tông Cửu bước vài bước, cảm giác bộ đồng phục bóng rổ này rộng quá rồi, cứ phùng phình sao ấy.
l“Đồng phục bóng rổ đều free size à?”
“Chắc thế.”
Phạm Trác cởi áo khoác đồng phục học sinh để lộ phần eo thon gầy, phẩy tay ra hiệu với thanh niên tóc trắng.
Dáng người nửa Ma cà rồng cao lớn, bộ quần áo này rất vừa với hắn ta, thậm chí ống quần còn không dài tới đầu gối.
Tông Cửu ngoảnh đầu, vẻ mặt hơi buồn bực.
Chẳng biết No.2 cao gần 2m là do bẩm sinh hay là đột ngột tăng chiều cao khi chuyển hóa thành Huyết tộc.
Tóm lại, người 1m8 như cậu đứng trước mặt hắn ta thật sự rất có cảm giác thất bại.
Không chỉ No.1, ngay cả Phù thủy đen còn cao hơn cậu một chút.
Thảo nào lúc báo cáo số liệu lại đặt hàng cùng một kích thước, có lẽ tất cả đồng phục đều bị một mình Phạm Trác kéo tăng số.
Qua lớp phản chiếu của tấm gương, một đôi mắt xanh lục hờ hững thu tầm nhìn.
Trên sân tập, số thực tập sinh vượt qua vòng kiểm tra lần lượt được ngồi vào chỗ.
Để tăng không khí cho trận đấu bóng rổ, toàn bộ học sinh được xếp thành một vòng tròn ngồi bên rìa sân, ba lớp trong ba lớp ngoài vây kín.
Nghĩ đến biết bao sinh mạng đã biến mất trên nền xi măng nơi mình đang đặt mông ngồi lên, nhiều thực tập sinh bắt đầu thấy ớn lạnh sống lưng.
Nhóm giáo viên chủ nhiệm đứng trước đội hình từng lớp, liên tục nhắc nhở các điều cần chú ý khi lãnh đạo đến kiểm tra.
“Nếu các trò được yêu cầu trả lời câu hỏi, cấm không được trả lời những điều tiêu cực có hại cho nhà trường.
Tích cực hợp tác với lãnh đạo, nếu được hỏi về chương trình học, hàng tuần trường trung học Số 1 sẽ xếp hai tiết thể dục, một tiết mỹ thuật, một tiết âm nhạc và một tiết học máy tính; trong thời gian nghỉ giải lao còn sắp xếp hoạt động tự do, câu lạc bộ và tổ chức.”
Hệ thống chủ bật camera phòng phát sóng trực tiếp, khán giả nhìn mà thổn thức không thôi.
[Xem phó bản này, tôi thật sự rất nhớ thời cấp ba của mình.
Hồi đó có một bạn trong lớp tôi gọi điện đến bộ giáo dục để tố cáo việc học bù trong kỳ nghỉ hè, kết quả là việc học bù bị đình chỉ, sau khi khai giảng, bạn học đó cũng bị thuyết phục tự động thôi học, lãnh đạo cấp cao của trường có chút quan hệ ân nghĩa với bên kia nên điều tra ra người gọi điện tố cáo, sau đó tất cả chúng tôi đành ngoan ngoãn học bù.]
[Ui, chuyện này rất thật luôn.
Tụi tui cũng vậy nè.
Hồi đó rõ ràng tất cả các tiết đều bị giáo viên khác ‘mượn’ để dạy, thế mà mỗi lần kiểm tra hoặc phỏng vấn lại bắt tụi tui nói hoạt động trong giờ giải lao phong phú như thế nào.]
[Ê lẹ lẹ mấy bà ơi, đừng nhìn bên này nữa, nhìn bên kia đi, không chỉ có ảo thuật gia xinh đẹp mà còn có boss No.10 dẫn đầu nhóm cổ vũ, đm tui cười chết mất.]
Nhóm thực tập sinh bên kia nghe giáo viên dạy dỗ, nhóm thực tập sinh chuẩn bị đấu bóng rổ cũng đang khởi động nóng người trên sân tập.
Tsuchimikado cúi đầu nhìn hai quả bóng màu trên tay.
Ngoài các vận động viên bóng rổ, mỗi lớp trong khối còn phải bốc thăm một đội viên thuộc nhóm cổ động viên, dĩ nhiên vận may của Tsuchimikado đã ‘xông xáo’ gánh phần này, một bốc ăn ngay, trúng ghế đội trưởng.
Khán giả cười muốn sảng tới nơi, điên cuồng chụp màn hình, ai cũng khen động tác vặn người của boss Âm Dương sư quả thật rất đẹp.
Tông Cửu cúi người, đồng phục bóng rổ trượt xuống, lồng ngực hơi lạnh.
Trọng tài thổi còi.
Trận bóng rổ đầu tiên là màn chạm mặt của đội 1 và đội 3, Tông Cửu là đội trưởng đội