- Hô...
Lạc Vũ tay cầm quả của Tiêu Huyết Độc Linh thụ cẩn thận cho vào ngọc hạp đặc chế, tránh cho độc khí và linh khí thoát đi. Hắn lại ngước nhìn lên cái cây đen sì.
Cái cây vốn cao 4 thước, cành lá xum xuê bây giờ lá rụng gần hết, màu đen cùng độc khí không ngờ lại dần tan biến. Cái cây vốn đen sì chẳng mấy chốc đã biến thành một cái cây chết, thần kì a.
- Ừm..., Tiêu Huyết Độc Linh thụ là loài linh thụ chỉ thu được 1 lần quả. Quả khi thành thục sẽ đem tất cả độc, linh khí lẫn sinh mệnh rút về quả thụ, nên cây cũng chết. Bất quá chắc có thể đem làm vài thứ cần thiết chứ nhỉ?
Lạc Vũ lập tức đến bên gốc cây, thu hết Tích Độc thảo vào túi trữ vật, lấy một cây xẻng màu đen ra rồi cẩn thận đào gốc cây lên.
Bởi vì độc khí đã bị quả cây hấp thu hết, chút độc khí còn lại cũng bị Tích Độc thảo tranh mất nên bây giờ gốc cây cũng trở nên bình thường. Cây này dù gì cũng từng là tam giai linh thụ, độ cứng chắc chắc sẽ không phải bình thường nha.
Hắn thu xong cũng đã là buổi chiều. Mở trận pháp hộ sơn ra, Lạc Vũ lại chạy như điên trở về chỗ ở.
....
Linh khí trong Liễu Dương viện ập vào mặt hắn, từng cây linh thảo thấm đượm giọt sương linh khí. Thác nước chảy róc rách càng khiến nơi đây trở nên yên bình.
Hắn bước tới một khu vực tách biệt, nơi đây bị bao quanh bằng tường đá dày dặn, tản ra độc khí nhàn nhạt. Đây là chỗ hắn trồng một ít độc thảo mà hắn thu thập được, phòng trường hợp mình cần.
Mấy cây Tích Độc thảo bị hắn trồng xuốt, Hủ Huyết hoa bé xíu cũng bị hắn trồng vào một góc.
Hủ Huyết hoa khi vào thân thể sinh vật sẽ đem máu huyết, nhục thân phân giải, hủ hoá thành nước độc, một phần khác sẽ bị cây hoa hấp thu. Loại Hủ Huyết hoa này không có phẩm giai, số năm càng cao hiệu quả càng lớn, đây là hắn đổi được từ nhiệm vụ điện mà ra.
Hắn lại đem xác bọn độc trùng rải tán loạn trong khu vực rồi đi ra, một mảng Tinh Lọc thảo cũng mất đi tác dụng.
Hắn hít một hơi thật sâu, linh khí trong không khí bị hắn thu vào rồi luyện hoá. Từng dòng linh lực trong cơ thể hắn hân hoan vui mừng vì được tẩm bổ. 85 tia linh lực bay múa khắp đan điền.
Lạc Vũ đem linh lực quán chú vào tay, thử đánh một quyền về phía khối Hắc Ngấn thạch mới mua.
Ầm....
Một thanh âm khá lớn, trên khối Hắc Ngân thạch bị lõm vào một lỗ khoảng 18 phân.
Hắc Ngân thạch là một loại kỳ lạ khoáng vật. Nó có tính hấp thu lực cùng độ mềm dẻo, đàn hồi cực cao nhưng lại quá nặng, đánh vào bề mặt thì sẽ phục hồi ngay. Loại khoáng vật này có nhiều ở các mỏ Bạch Ngân linh khoáng, thường được dùng làm dụng cụ đo lực lượng thân thể. Mỗi phân bị lõm vào tương đương 20 cân lực lượng.
Hắn mới là Linh sĩ cửu trọng mà đã phát ra tới 360 cân thì cũng xem là tốt rồi. Linh sĩ cửu trọng bình thường phát ra 300 cân lực đã là rất tốt.
Lạc Vũ ngồi trên bồ đoàn tụ linh với mức linh khí đạt tới gấp 4,5 lần bình thường. Linh khí hấp thu tối đa một ngày đã tương đương với một viên linh thạch hạ phẩm thực sự.
3 gốc Tinh Lọc thảo vốn mỗi cây có tới 4 cái lá bây giờ đã xơ xác, mỗi cây giờ chỉ còn một cái lá xanh ngọc ảm đạm, bất quá linh khí lại bị chúng cấp tốc hấp thu đem hồi phục lại phần lá bị ngắt. Linh khí bị hút vào rồi nhả ra không khí ẩn chứa linh lực nồng đậm, toàn bộ chúng phân tán khắp nơi trong Liễu Dương viện.
Cây con Thanh Linh đào bé nhỏ mới nhú lên một chiếc lá bé xíu. Tích Linh Thất Diệp Hoa cũng nhú lên mầm non. Cây Ất Mộc Tượng Diệp thảo phun ra nuốt vào mộc linh khí khiến mấy loại linh thảo xung quanh cũng được hưởng lợi. Thảm cỏ Linh Khí phủ đầy sân, linh khí cũng bị chúng tụ tập thành từng đoàn sương mờ ảo.
Ngoại viện, những cây Linh Quả thụ đã bén rễ, phát triển lá mới, có cây còn ra hoa kết quả. Một đàn ong mật được Lạc Vũ mua về, đặt lên trên một cây Thiết Mộc đen nhánh. Loài Linh Phong này miễn cưỡng xem như nhất giai linh trùng, mật chúng sản xuất ra có mùi thơm đặt biệt nên thường được nuôi trong các vườn linh thảo. Bởi vì chúng khá hiền nên rất được ưa chuộng. Hắn lúc đi dạo trong phường thị vô tình nhìn thấy nên mua luôn một ổ nhỏ xíu.
Ruộng Hoa Diệp mễ đã sinh trưởng cao gần 2 tấc. Linh mễ đa phần dễ trồng, dễ chăm sóc thời gian sinh trưởng cũng ngắn chỉ khoảng từ 1-3 tháng đối với mấy loại linh thực nhất giai. Linh thực trồng nơi linh khí sung túc sẽ mau thu hoạch hơn bình thường, bởi vậy Hoa Diệp mễ của hắn chỉ cần thêm hơn 1 tháng nữa là thành thục rồi.
Gốc Huyền Tửu tham sau khi trồng xuống đến nay cũng hơn 12 ngày, nó đã bắt đầu bén rễ. Lúc đầu hắn định bụng sẽ tặng cho sư huynh Vũ Văn Càn Hổ, nhưng mấy hôm trước lúc đi qua Hoàng Hôn viện hắn đã nhìn thấy mấy bụi rồi nên quyết định giữ lại cho mình dùng. Hắn đối với Linh tửu là có chút thích thú nha.
Ngoài mấy loại linh thảo đó hắn còn thu được 30 cây linh quả nhị giai và vô số linh thảo khác nữa. Trong đó nổi bật nhất là cây Xuân Nguyên Mộc quả và Địa Diễm đằng, Phong Du Thanh liên. Cả 3 đều là Linh thảo Nhị giai Thượng phẩm
đỉnh cấp.
Xuân Nguyên Mộc quả là một cây Linh quả, khi đạt tới 40 năm tuổi sẽ ra quả. Quả cây nếu kết hợp thêm vài loại linh thảo khác luyện chế thành Xuân Nguyên đan có trợ giúp rất lớn với tu sĩ mộc hệ.
Địa Diễm đằng thì sinh trưởng gần nơi có địa hoả, mang theo nồng nặc hoả linh khí nóng bỏng. Loại linh thảo này khi phục dụng sẽ tăng lên hoả linh lực, tăng lên thực lực của tu sĩ. Địa Diễm đằng này, thân đằng còn có thể đem luyện thành linh bảo hoả thuộc tính nữa, chính là bảo đầy mình.
Phong Du Thanh Liên khi kết hợp với mấy loại linh thảo khác có thể luyện ra Phong Du đan. Phong Du đan này tăng lên 5 thành tốc độ trong vòng nửa canh giờ. Nếu hết dược lực thì trong vòng 8 canh giờ sẽ không thể hấp thu linh khí, bởi vì khí huyết tán loạn khiến linh khí hấp thu vào sẽ bị đẩy ra mất.
Đây là thu hoạch lớn nhất với hắn. Ngoài ra hắn còn mua được một loại linh thạch hữu dụng, nó gọi là Tụ Sa thạch. Loại Tụ Sa thạch này khi chôn xuống đất sẽ tăng lên độ màu mỡ của thổ nhưỡng. Thứ này là vô tình hắn mua được, tên đi bán còn tưởng nó là một loại linh khoáng tầm thường nữa chứ. Lạc Vũ mua xong khi phát hiện là Tụ Sa thạch thì cười toe toét.
Lạc Vũ tĩnh toạ, từng cơn sóng linh khí bị hắn tham lam hấp thu, Minh Linh công vận chuyển đem linh khí dẫn đi khắp cơ thể, từng chút một rèn luyện thân thể kinh mạch.
.....
Sáng sớm tinh mơ...
Lục Viễn mờ mắt, thở ra một ngụm trọc khí.
Hắn đứng dậy, thân hình cao 1m7 gầy ốm. Da trắng nõn nà, cặp mắt như sao mày kiếm thẳng tắp. Thật xứng danh một trong Tân Bát Đại Công Tử của Hà Nam quốc, Đệ Thất-Độc Băng công tử.
Lục Viễn là thế hệ mới của Hà Nam quốc, hắn là con của một tiểu vương gia thuộc dòng dõi hoàng thất.
Hắn lúc nhỏ từng bị trúng độc của Phệ Huyết Độc Ngô Công, độc này dù là Linh Vương như phụ thân hắn không ngờ cũng không thể giải được. Đang trong lúc tuyệt vọng nhất, bất ngờ Lục Viễn bỗng từ từ trở nên có tiến triển. Đáng lẽ năm 13 tuổi Lục Viễn sẽ chết không ngờ lại không chết mà còn tu luyện với tốc độ kinh người. Hắn dùng chưa đầy 20 ngày đã đột phá Linh Sư. Lúc kiểm tra Linh tử lại thức tỉnh tới 3 thuộc tính là Phong, Băng và Độc thuộc tính.
Bây giờ hắn đã là Linh Sư lục trọng thiên, cũng nhờ đó mà bị xếp vào Tân Bát Đại Công Tử của Hà Nam quốc.
Lục Viễn thân mặc trường bào màu tím, cước bộ nhẹ nhàng tiêu sái bước dần về thuỷ tạ bên hồ. Hắn ngồi xuống bỗng mở miệng nói:
- Âm lão, ngài xem ta dùng chưa đầy 2 tháng đã đại thành tầng thứ hai của Cực Độc Hủ Linh quyết. Ta thấy nó có chút cường đại, ngài nghĩ ta có nên tu luyện thêm một công pháp nào khác để che dấu hay không?
- Ừm.. Thiếu chủ nghĩ phải, Cực Độc Hủ Linh quyết từng danh chấn một thời, nếu để cho mấy lão bất tử hay biết chắc chắc sẽ lập tức diệt trừ người. Lão nô nhớ lúc trước chủ nhân từng lấy được một công pháp gọi là Băng Lý Bạo Phong kinh. Công pháp này tu luyện tới cực hạn có thể đem một vùng không gian biến thành băng giới, lại có vô số băng phong, băng nhận công kích. Chính là một đại sát khí. Hơn nữa loại công pháp này đã từ rất lâu rồi nên chắc chẳng ai còn nhớ cả rất thích hợp để che dấu.
Một con ong đen nhánh, trên lưng có 6 cái cánh vẩy vẩy không ngờ mở miệng nói tiếng người mà đáp lại Lục Viễn.
- Ân...Âm lão nói khiến cho ta có chút chờ mong nha. Mà ta cũng nên giáo huấn bọn Lục Sơn. Hừ, dám hạ độc ta thì cũng nên nghĩ đến ngày hôm nay. Âm lão, chút nữa cho ta mượn chút Thần lực của ngài. Ta muốn tự tay xử lý chúng.
Lục Viễn vừa bước đi vừa nói, đôi mắt hiện lên vẻ chán ghét khi nhắc tới cái tên Lục Sơn.
- Vâng, lão nô sẽ không can thiệp. Đến điểm liền dừng, tránh gây ra nhiều phiền toái không đáng có.
Con ong sáu cánh lại nói.
- Ta biết rồi.
......
Buổi sáng, khí lành phương đông bốc lên, sương mờ ảo loáng thoáng cánh chim. Lạc Vũ thân ngồi tu luyện bỗng đứng dậy, rửa mặt một chút liền lao vút đi Lan Tinh sơn.
Tối hôm qua không ngờ thuận lợi đến thế, một lúc ngưng tụ được 2 tia linh lực liên tiếp giúp hắn ít bị đau đớn hơn rất nhiều.
87 tia linh lực sung túc, khiến hắn đến gần mục tiêu hơn- mục tiêu của hắn là đạt tới 91 tia linh lực mới đột phá. Dù không bằng trong truyền thuyết gì đó nhưng hắn biết khả năng của mình. Phải biết lượng sức a.