Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

"Tôi không đi đâu cả!"


trước sau

Tạ Đại Hải nghe xong thì đôi mắt lập tức sáng lên: "Tống Thanh Ca cũng ở đó sao?"  

Tống Thế Ân không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng ông ta nhớ thương thân thể Tống Thanh Ca, lập tức  nói: "Đúng vậy, nhà bọn họ cũng có mặt."  

"Được, lập tức đến!" Tạ Đại Hải vui vẻ đến bay lên, lập tức cúp điện thoại.  

"Các vị lão tổng, Tống Thanh Ca ở chỗ Tống Thế Ân, chúng ta mau tới đó đi!"  

"Thật tốt!"  

"Nhanh đi nhanh đi, thời gian sắp không kịp rồi!"  

Phải biết rằng, tối hôm qua Lão Thất giới hạn thời gian cho bọn họ là không qua giữa trưa, nếu không sẽ chặt năm người bọn họ ra cho chó ăn.  

Năm người vội vàng chạy nhanh như chớp vào Phượng Tường Viên.  

Trong sảnh số 2, Tống Thế Ân chỉnh sửa lại quần áo, phấn chấn tinh thần mà nói: "Các vị, năm vị lão tổng Tạ Đại Hải lập tức tới ngay, tất cả mọi người lên tinh thần đi. Dùng diện mạo tốt nhất nghênh đón năm vị lão tổng."  

"Tống Thanh Ca, Tô Trường Phong, sao hai người vẫn ngồi ở đó, mau tới chuẩn bị nghênh đón cho tốt với tôi."  

Tống Thanh Ca lườm ông ta một cái, không để ý đến.  

Sự vô sỉ của Tống Thế Ân vượt qua tưởng tượng của cô. Năm người Tạ Đại Hải làm trái với hứa hẹn trước đó, vậy mà còn muốn cô đi nghênh đón bọn họ?  

"Tôi không đi đâu cả!" Cô hừ lạnh một tiếng.  

Nhìn thấy Tống Thanh Ca không nhúc nhích, Tống Thanh Mạn đi tới.  

"Tống Thanh Ca, lỗ tai cô điếc à? Cha tôi bảo cô đi qua đó." Tống Thanh Mạn mặt lạnh thúc giục.  

Trường Phong nhìn lướt qua cô: "Cả nha các người đều có bị bệnh à?"  

"Tô Trường Phong, anh mắng ai đó!" Tống Thanh Mạn chỉ vào Tô Trường Phong mà quát.  

Tô Trường Phong cười cười, "Chẳng lẽ không đúng sao? Bọn Tạ Đại Hải là thứ gì, cũng xứng để chúng ta đi nghênh đón bọn họ?"  

Tống Thanh Mạn giận quá thành cười: "Tô Trường Phong, đầu óc anh có vấn đề à? Anh nói Tạ tổng bọn họ là thứ gì? Tôi nói cho anh biết, dù họ là người nào thì cũng không phải công ty Trường Ca các ngươi có thể chọc vào. Người ta muốn hất đổ các người dễ như trở bàn tay!"  

Tô Trường Phong cười lạnh: "Ồ? Thật sao? Tôi cho bọn họ lá gan, bọn họ dám ra tay không?"  

"Theo tôi thì bọn họ không chỉ không dám ra tay, nói không chừng đợi chút nữa còn quỳ xuống trước mặt tôi và Thanh Ca, cầu xin ký kết với Trường Ca nữa."  

Lời này vừa nói ra thì hiện trường xôn xao một mảnh.  

"Ngậm miệng!" Lão phu nhân giận dữ, dùng sức gõ gõ cây gậy: "Đồ hỗn hào, nếu không phải Tạ tổng bọn họ sắp tới ngay thì tôi đã lập tức đuổi các người ra!"  

Tô Trường Phong bất đắc dĩ, thầm nghĩ con mẹ nó ai muốn đến nơi này, còn không phải là các người buộc chúng tôi tới.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện