Đi làm ở công ty, giữa tháng là khoảng thời gian bận rộn nhất, phải vẽ bản thảo, nói chuyện cùng với đối tác kén chọn. Lục Kiều Vi thu dọn tất cả bản thảo trưng bày, mang theo máy tính đến quán cà phê để gặp đối tác.
Lần này, đối tác là khách hàng cũ của cô, đã hợp tác qua vài lần. Đối phương là một người rất thoải mái. Lục Kiều Vi lấy bản thảo ra cho anh ta xem: "Trần tổng, những mẫu này tập hợp tất cả các yếu tố thịnh hành hiện tại, phù hợp với sự phát triển thời thượng trong tương lai."
Trần Tử Hiên gật đầu, nhìn thoáng qua vài lần, rất ngạc nhiên nói: "Cô vẫn vẽ nhân vật, cái này có thể làm tranh quảng cáo cho chúng tôi sao."
"Có thể, khi trở về tôi sẽ giúp các anh tô màu lên." Lục Kiều hào phóng nói, vẽ nhân vật để triển lãm nhẫn, chiêu này cô đã nghĩ ra được khi cố gắng lấy lòng Văn Cẩn Ngôn. Hợp tác cùng với Văn Cẩn Ngôn cũng thu hoạch được rất nhiều hữu ích.
Trần Tử Hiên hào phóng ký một hợp đồng, bưng cà phê lên uống một ngụm, nói: "Vi Vi, bây giờ cô là 'viên ngọc quý' trong giới thiết kế, về sau tìm cô để hợp tác sợ là phải xếp hàng."
"Trần tổng thật biết đùa, bát tự của tôi còn chưa tốt như vậy. "Lục Kiều Vi lịch sự cười đáp lại, nhưng trong lòng nghi hoặc tại sao Trần Tử Hiên lại nói như vậy.
Từ trên bàn đẩy qua một tấm danh thiếp, Trần Tử Hiên cười nói: "Đây là số riêng của tôi, gần đây công ty chúng tôi đang tìm nhà thiết kế để chuẩn bị mở bộ phận thiết kế. Cô xem có nhà thiết kế nào phù hợp, giới thiệu giúp tôi được không? Đến lúc đó tôi sẽ mời cô đi ăn cơm."
Lời nói uyển chuyển, đủ để Lục Kiều Vi nghe hiểu, Trần Tử Hiên muốn kéo cô đi qua đó để làm nhà thiết kế.
Lục Kiều Vi cầm lấy danh thiếp bỏ vào trong túi máy tính, nói: "Đãi ngộ cụ thể là gì? Tôi giúp anh đi thổi phồng một chút."
"Là như thế này.....công ty chúng tôi rất coi trọng bộ phận này, thiết kế trưởng sẽ trực tiếp gắn bó với công ty, mức lương được đưa ra theo tiêu chuẩn cao nhất." Trần Tử Hiên nói: "Khi trở về tôi sẽ gửi mức lương cụ thể cho cô sau. "
" Được. "Lục Kiều Vi cười đáp lại.
Cả hai người đều khách sáo một lúc, sau khi uống cà phê, Lục Kiều Vi ngồi tàu điện ngầm trở lại công ty, nghĩ về những gì Trần Tử Hiên đã nói.
Công ty của họ có chút nổi tiếng ở trong nước, tuy không thể so với những thương hiệu lâu đời, nhưng lại thích làm theo phong cách thời thượng, hiện nay rất được giới trẻ yêu thích. Được thành lập cách đây vài năm, không tìm ra được phương hướng thiết kế, vẫn luôn tìm kiếm nhà thiết kế bên ngoài, hiện tại phát triển càng ngày càng mạnh, có thể cân nhắc.
Khi đi đến đại sảnh, Lục Kiều Vi được lễ tân kêu lại, nói: "Nhà thiết kế Lục, đây là hoa của cô, trong văn phòng nói cô không có ở đây, vì vậy tôi đã ký nhận giúp cô."
Vốn dĩ bận cả buổi sáng, khi nhìn thấy bó hoa hồng to kia, Lục Kiều Vi ngay tức khắc cảm thấy khó hô hấp, đủ thứ loại tin tức không tốt hướng đến trong đầu cô.
'Honey, tiểu mèo con, thiên sứ' đều đã tặng xong rồi, cô không thể nghĩ ra còn cái tên nào quái đản nào nữa.
Nhân viên lễ tân vẻ mặt phức tạp, mang theo vài phần ngập ngừng nói: "Trên tấm card này ghi là tặng cho Lục đại mãnh......"
Lục Kiều Vi: "......"
Cô ném xuống một câu "Không phải là tôi" rồi bỏ đi, thời điểm thang máy khép cửa lại, ánh mắt ở quầy lễ tân nhìn theo thật sự rất kỳ quái.
Lục đại mãnh, Lục đại mãnh! Cả nhà cô mới là Lục đại mãnh!
Cứ giả vờ đi!
Lục Kiều Vi xé tấm card, ôm hoa, hai má đỏ bừng vì tức giận. Thật vất vả cô mới có thể kiềm nén xuống, một tay gửi tin nhắn cho Văn Cẩn Ngôn.
【Không phải trước đó tôi đã xin lỗi cô rồi sao, tại sao cô vẫn gửi hoa đến công ty của tôi? Tại sao tâm địa của cô lại xấu xa như vậy, còn gọi tôi là Lục đại mãnh! 】
【Cô làm tôi nhục nhã như vậy, mới cảm thấy thoải mái phải không? 】
Sau khi gửi xong, sợ Văn Cẩn Ngôn sẽ áp chế cô, cho nên thu hồi tin nhắn trở lại trong uất ức.
Lục Kiều Vi: 【Tôi cảm thấy Lục đại mãnh nghe không êm tai cho lắm, có thể đổi một tên khác được không? Như vậy cũng sẽ tạo điều kiện cho chúng ta giao tiếp tốt hơn, tăng thêm tình cảm lẫn nhau, cô nói có đúng không? 】
Tiến vào thang máy, gặp phải đồng nghiệp chuẩn bị đi ăn cơm, mọi người không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy cô ôm bó hoa, mở miệng nói: "A......khí chất của Văn tổng DMD thật lớn a, cô sẽ suy xét sao."
Lục Kiều Vi không muốn suy xét, bấm mở tin nhắn âm thanh của Văn Cẩn Ngôn vừa mới gửi qua.
Văn Cẩn Ngôn: 【 Được a. 】
Lục Kiều Vi: "......"
Đột nhiên cảm thấy Lục đại mãnh rất dễ nghe.
Lục Kiều Vi dám chắc Văn Cẩn Ngôn nhất định đang cười trộm.
Đúng vậy, Văn Cẩn Ngôn quả thật đang cười, khoé môi cong lên, ngón tay đặt ở trên bàn làm việc, ánh mặt trời ngoài cửa sổ rơi trên sườn mặt của nàng, toàn thân tản ra khí chất lười biếng.
Thư ký đến đưa tài liệu không khỏi ngạc nhiên, cảm thấy rất đau lòng cho bộ phận pháp vụ của các nàng, đúng là tạo nghiệt a, tuổi còn trẻ như vậy...haizz.
Lần trước cũng vậy, chính là trong cuộc họp, nàng gọi điện thoại cho nhà thiết kế. Trong lúc mọi người đều đang xụ mặt nghiêm túc, điện thoại của Văn Cẩn Ngôn bỗng nhiên vang lên giọng nói của Lục Kiều Vi, cái gì mà thiên thần, cái gì mà tiểu bảo bối hư hỏng.
Haizz, thật là loạn.
Mặc dù Văn Cẩn Ngôn đang banh mặt, mím môi, nhíu mày, rất khắc chế, nhưng có thể nhìn ra được nàng rất vui vẻ, nhưng chỉ là nàng vẫn làm khổ mọi người.
Điểm chết người nhất chính là Văn Cẩn Ngôn còn thở dài một tiếng, ngón tay đè lên môi không cho mọi người nói chuyện, trong phòng họp yên tĩnh chỉ có giọng nói triền miên của nhà thiết kế Lục.
Toàn bộ phòng họp đều sợ ngây người.
Tình huống này xảy ra đối với bất cứ ai cũng đều phải xấu hổ, nhưng Văn tổng của các nàng rất vui vẻ.
Lục Kiều Vi cũng không tiện đánh chữ, cho nên nhấn nút thoại, nhỏ giọng nói:
【Về sau đừng gửi hoa đến công ty của tôi nữa, cô có biết nó đã ảnh hưởng đến tôi như thế nào không, bây giờ tôi đang gặp rắc rối ... Tất cả mọi người đều nghĩ chúng ta đang yêu nhau . 】
Văn Cẩn Ngôn: 【Như vậy sao, vậy trước hết chị làm những gì đã hứa với em đi.】
Cũng không biết tại sao, Lục Kiều Vi cảm thấy Văn Cẩn Ngôn cười có chút nguy hiểm.
Tối hôm qua Văn Cẩn Ngôn đáp ứng sẽ không chạm vào người cô, bởi vì cô cũng đã đáp ứng một yêu cầu của Văn Cẩn Ngôn, chính là một lần nữa thu âm để cho nàng làm nhạc chuông điện thoại.
Đang nói chuyện thì quản lý Vương cùng ai đó đi ra khỏi văn phòng, nhìn thấy bó hoa trên tay cô liền mỉm cười: "Haizz....Vi Vi lại nhận được hoa a, nhưng tôi cũng phải nhắc nhở cô, tháng sau công ty sẽ bắt đầu có thêm một quy định mới,