"Năm nay không có, chờ sang năm có thể ăn rồi.
”Nhắc đến ăn, hai đứa bé đều nói rất nhiều, nói đến chỗ vui vẻ, Trương Kiến Quân còn nói chờ thời tiết nóng một chút, dẫn theo Lương Thần đến khe suối Phượng Hoàng bơi lội, bắt cá.
Vân Đoan cắt đứt lời của hai đứa bé: "Ở nhà tắm thì được, ra sông bơi lội thì không được.
"Hai đứa bé một đứa năm tuổi một đứa sáu tuổi, cô thật sự sợ không cẩn thận không chăm sóc được bị chết đuối.
Trương Kiến Quân vỗ ngực: "Không sợ, còn anh trai lớn hơn đi theo bọn em.
"Lương Thần dùng ánh mắt mong đợi nhìn cô, Vân Đoan không mềm lòng chút nào: "Có bé trai lớn đi theo cũng không được.
""Hai đứa ngoan đi, bơi lội thì có gì thú vị, chờ trời nóng, mẹ sẽ nấu chè đậu xanh cho hai đứa, bên trong chè đậu xanh có bỏ đường, chờ nấu xong lại bỏ vào giếng cho lạnh một chút, chật chật, chè đậu xanh lành lạnh, ngọt ngào, uống thật ngon.
”Vân Đoan hình dung chè đậu rất ngon, hai đứa bé nghe mà chảy nước miếng.
Vân Đoan cười nhẹ ra tiếng.
Bà cụ Lý đẩy cửa đi vào: "Đừng có chọc bọn nhỏ nữa, củi khô và than tổ ong mà cháu mua đã đến rồi.
""Chao ôi, nhanh vào.
"Than tổ ong và củi khô được sắp xếp chỉnh tề trong phòng đặt đồ lặt vặt ở nhà Tây.
Vân Đoan mua nhiều, chất đầy nửa căn phòng.
Có những thứ củi đốt này, đủ cho cô dùng một khoảng thời gian.
Tiễn người đưa đồ đến, Lý Tú Phân nói: "Củi đốt chỉ cần đủ đốt là được.
Chờ qua một thời gian ngắn cháu nghỉ ngơi xong rồi, đến lúc đó đi lên núi đốn của với nhà bà, có thể tiết kiệm được không