" Ngươi..."
" Thật ra ta có là ai, ta cũng cảm thấy không có gì khác biệt." Lục Áp nhìn nàng, nói, " Nhưng, ta đúng là đã không nên lừa nàng."
Mộ Cửu cảm giác nàng sắp nổ tung, hắn nói cái gì, nàng căn bản không thể nghe thấy!
Hắn là Lục Áp, hắn đúng là Lục Áo Đạo Tổ?!
Nàng cố gắng bình tĩnh lại, nhìn hắn một chút.
Ngũ quan của hắn vẫn vậy, biểu tình trên khuôn mặt của hắn vẫn vậy, nhưng người này lại chính là Lục Áp!
Nàng không biết phải phản ứng thế nào nữa rồi...
Hai chuyện này căn bản không liên quan đến nhau a!
Nàng nhặt về một Tán Tiên, tại sao chỉ lắc mình một cái liền thật sự biến thành đại thần thượng cổ cơ chứ?
Nhưng có rất nhiều lí do khiến nàng không thể không tin, hắn biết nhiều lời đồn đại trong Thần tộc, hắn mang theo nàng thoát khỏi thạch lao, hắn có thể tay không phá tan Tử Kim chuông mà nàng cùng Thượng Quan Duẩn hợp lực cũng không sao làm được, hắn còn có thể vung tay áo mà đỡ lại một chiêu lão hồ ly tung ra dành cho đám người Cơ Mẫn Quân, mới rồi, hắn còn có thể mặt không biến sắc, ung dung thay Lâm Kiến Nho đỡ ba đạo lôi kiếp...
Nàng còn thấy, vừa rồi trong mắt hắn chợt lóe lên một tia muốn hủy diệt!
Tất cả những thứ này, đều chứng minh rằng đó là sự thật...
Bên người nàng có một vị thượng thần, hơn nữa vị thượng thần này, còn tuyên bố hắn là chồng chưa cưới của nàng...
" Ngươi thực sự là Lục Áo Đạo Tổ?"
Lục Áp cũng không biết nên nói thế nào, im lặng một lát, hắn trịnh trọng nói: " Ta rất xin lỗi."
Xin lỗi cái p ấy!
Sau khi lừa nàng liền ném cho nàng một câu xin lỗi, hắn đây là đang có thành ý sao?
Trong lòng Mộ Cửu bùng lên một cảm xúc không tên, con bà nó, lúc trước hắn còn dám giơ cánh tay máu thịt be bét kêu nàng thu nhận giúp đỡ, nói cái gì mà bị sư huynh truy sát, nói cái gì mà trong cơ thể có một lực lượng hắc ám, còn nói gì mà xưa nay chưa từng được cảm nhận tình người... Không ngờ tất cả đều là lừa nàng!
Cái tên lừa đảo!
Nàng làm sao cứ ngốc như vậy, cứ thế mà tin tưởng hắn!
Mộ Cửu nắm chặt thanh kiếm đeo bên hông, không tiếng động nhìn sang phía Lục Áp.
Nhưng việc làm cho người ta uất ức nhất chính là, nàng không thể phát hỏa với hắn, chuyện trước kia không tính, bây giờ đã biết bản tôn của hắn, ai biết nếu làm hắn tức giận thì sẽ mang lại tai ương gì?
Lão hồ ly có mấy trăm ngàn năm tu vi, đứng trước mặt hắn còn cung cung kính kính, huống hồ là nàng?
Lão hồ ly sống bên cạnh Nữ Oa lâu như vậy, đương nhiên sẽ biết Lục Áp, lần đầu tiên lão nhìn thấy Lục Áp cũng hoài nghi a! Lại nói, thái độ của lão đối với Lục Áp trong bữa tiệc rượu hôm qua có điểm kì lạ, nếu Lục Áp không phải Lục Áp kia, chẳng lẽ là do lão hồ ly biến thành người khác? Khó trách họ nói chuyện thần thần bí bí, hóa ra là bởi... thân phận của tên này có vấn đề!
Vậy thì càng có thể xác định, hắn không nói dối.
Hắn quả nhiên là Lục Áp...
" A Cửu?"
Lục Áp nhìn nàng, trong lòng có chút không yên, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Nàng liền hoàn hồn, giương mắt nhìn hắn thật lâu, sau đó liền cúi đầu xuống.
Nàng cần yên tĩnh một chút.
Tin tức này, sắp biến nàng thành một cây pháo trúc rồi!
" Chuyện đó... văn bối đột nhiên nhớ ra mình còn có chút chuyện, sẽ không làm phiền ngài nữa. Văn bối xin cáo lui."
Nói xong, nàng như một làn khói chạy ra khỏi cửa, phóng về nhà mình.
Lục Áp cau mày: " Văn bối?... Ngài?"
Lâm Kiến Nho quay lại Thiên Đình, đương nhiên Lương Thu Thiền cũng quay về. Tuy nói trong tông có đại sự, nhưng cũng chưa giải quyết được, Cơ Mẫn Quân cũng không thực sự coi trọng Lâm Tiếp như vậy, vì thế cũng phái Cơ Vịnh Phương trở về.
Hai người sống cùng một uyển. Đây là đãi ngộ mà Thiên Binh Doanh dành cho đệ tử Xiển giáo, phàm là đồng môn có thể được ưu tiên sống cùng một chỗ, trừ khi vừa vặn trúng phải phòng đơn.
Trên đường từ nha môn trở về, Cơ Vịnh Phương liền hỏi tình hình đi Thanh Khâu của Lương Thu Thiền.
" Nghe nói Cửu Vĩ Hồ Thanh Khâu ai cũng anh tuấn đẹp đẽ, không biết là thật hay giả?"
Lương Thu Thiền hơi mất tập trung, đưa tay bắt lấy một chiếc lá cây đang rơi xuống: " Cũng được." Nàng mới gặp được Hồ Vương và Mộ Dung Liễu Diệp, Mộ Dung Liễu Diệp xinh đẹp hiên ngang không cần phải nói, ngay cả Hồ Vương râu tóc hoa râm, nhìn qua cũng có mấy phần mị