" Vậy phu quân của Phi Y là ai?" Mộ Cửu truy hỏi.
" Không biết." Hồ Vương lại nhấp một ngụm trà, " Ta cũng là năm đó đến núi Côn Lôn, nghe chúng tiên bàn luận thì mới biết. Thế nhưng không ai biết phu quân của Phi Y là ai. Sau khi Thanh Bình Tinh Quân nhảy xuống Tru Tiên Đài, ngày này năm sau, cũng vào đúng thời gian đó, Phi Y cũng lặng lẽ đi đến Tru Tiên Đài nhảy theo."
Mộ Cửu sửng sốt: " Cũng nhảy? Rốt cục là nàng có yêu hay không yêu Thanh Bình?"
Hồ Vương lắc đầu: " Chuyện như vậy ai mà biết được?"
Mộ Cửu trầm ngâm trong chốc lát, sau đó nhìn Hồ Vương cười vô hại: " Hồ Vương biết rất nhiều tin tức nha."
Hồ Vương xì một tiếng: " Lục giới này, phàm là chuyện có chút tiếng tăm, chuyện nào mà không có chút bát quái? Ta nói với ngươi này, tuy rằng ta ít khi lên Thiên Đình, nhưng tin tức biết cũng không ít. Khi khác có thời gian, ta sẽ bát quái nhiều hơn với ngươi."
Bát quái cái p a!
Trước kia nàng vẫn luôn nghĩ những vị thượng thần này, thần tộc này sống chính kinh cực kì, mỗi ngày không phải truyền kinh Nho giáo thì chính là nghiên cứu đạo pháp, không ngờ trên thực tế ai cũng giống như bà thím trong chợ, trong bụng những thứ khác thì không nhiều, nhiều nhất là bát quái!
Mộ Cửu còn đang muốn nói chuyện, Lục Áp chợt kéo vai nàng lại gần: " Nàng hỏi hắn còn không bằng hỏi ta. Ít nhất dung mạo của ta so với hắn thì thuận mắt hơn."
Hồ Vương nghẹn, phun trà từ lỗ mũi, không thể làm gì khác ngoài việc tự tìm cho mình bậc thang xuống: " Bây giờ thế nào thì ta không tõ, nhưng sau khi hắn được phong là Vũ Đức Chân Quân, còn rất nhiều người gọi hắn là Tinh Quân, vì đã quen miệng rồi."
Nếu Vũ Đức Chân Quân có một đoạn chuyện cũ như vậy, lại vẫn còn được gọi là Tinh Quân, đây là nói có thể liệt hắn vào danh sách kẻ tình nghi rồi hả?
Nghĩ tới đây, Mộ Cửu vội vàng gọi Thượng Quan Duẩn: " Ngươi lại đến Bắc Thiên Môn kiểm tra xem, có ghi chép xuất nhập cảnh của Vũ Đức Chân Quân không!"
Vũ Đức Chân Quân là Đô Đốc Hoàng Anh vệ, tư cách đủ, bản lĩnh cũng đủ, mặc dù động cơ gây án không rõ ràng nhưng ít nhất cũng có điều kiện gây án, kiểm tra một chút cho chắc chắn.
Lục Áp liền hắng giọng một cái.
Hồ Vương nhìn hắn, lại nhìn Thượng Quan Duẩn, bất đắc dĩ vô cùng: " Vẫn là để lão phu đi thôi, đỡ phải để tiểu tử Thượng Quan gia đi rồi lại gây ra động tĩnh."
" Vậy ta sẽ đi chuẩn bị cơm!"
Thượng Quan Duẩn cao hứng vỗ tay một cái, nhảy ra khỏi cửa.
Mộ Cửu thấy Hồ Vương chủ động xin đi gϊếŧ giặc cũng không có ý kiến, cũng đứng dậy thì dọn bát đũa. Vừa vặn Doãn Tuyết Như cũng quay về, Mộ Cửu giới thiệu với nàng Hồ Vương là sư thúc của Lục Áp, nàng cũng không nghi ngờ. Hồ Vương chiếm được tiện nghi của Lục Áp, cao hứng không ngậm mồm vào được.
Sau khi ăn xong, Hồ Vương liền giả vờ nói muốn nghỉ ngơi, đi vào phòng Lục Áp, rồi độn thân đến Thiên Môn.
Mộ Cửu trong khi chờ tin về liền bảo Tiểu Tinh đến bái kiến Trường Diễn Tinh Quân, nói có khách tới nhà, còn mình thì vừa rửa bát vừa chờ đợi.
Lục Áp có lẽ là vì rảnh rỗi quá nên đau mông, bỗng nhiên vuốt vuốt tay áo, đi đến bên cạnh, nói với nàng: " Nàng đừng nghe lão hồ ly nói mò. Chuyện lập gia đình trên Tiên giới không đáng sợ như vậy."
" A?"
Tâm tư của Mộ Cửu rõ ràng không đặt vào hắn.
Lục Áp ghé sát đầu đến, nói: " Loại chuyện mà hắn nói, căn bản sẽ không phát sinh với ta và nàng."
Vốn sẽ không phát sinh a, đầu hắn bị cửa kẹp sao? Nói cái gì không biết!"
Nàng suy nghĩ một chút, xoa xoa tay rồi nói: " Nếu ngài thực sự rảnh rỗi đến sợ, không bằng giúp ta dạy dỗ A Phục sống vệ sinh đi. Ngài nhìn xem, nó suốt ngày ôm xương đi ngủ, không cảm thấy bị cộm cằm sao? Dù gì nó cũng là Bạch Hổ a, làm sao lại sống giống hệt con cún vậy chứ!"
Nói tới đây, nàng không thể không cảm thấy phục Thượng Quan Duẩn, nhân gia hắn tuy rằng mồm miệng không tốt, nhưng trên phương diện vệ sinh thì rất chu đáo, mỗi ngày không chỉ thu dọn giường cho A Phục mà còn chủ động tìm Tiểu Tinh giúp việc nhà, kết quả là ngay cả sàn