" Ta đầu thai trở thành huynh đệ sinh tử của Triệu Khắc, mục đích của ta là đưa muội muội, chính là Phi Y đến bên Thanh Bình, nhưng đợi đến khi Phi Y lớn lên, chiến sự bình lại, hắn đã gặp được một Phi Y khác. Khi ta thấy Triệu công chúa liền biết nàng chính là Phi Y còn lại, là tia hồn phách trốn khỏi tay ta.
Ta biết tâm nguyện của Phi Y là cùng Thanh Bình yên ổn một đời, cũng biết trong lòng nàng thẹn với Thanh Bình, vì thế liền đưa nàng vào cung để nàng có thể chung thân với Thanh Bình, còn để nàng trả lại khoản nợ tình với hắn. Ta muốn thay nàng hoàn thành tâm nguyện này. Bời nếu tâm nguyện của nàng chưa hoàn thành, nàng sẽ vĩnh viễn không thể siêu thoát. Thế nhưng, thế sự không đơn giản như ta nghĩ, Triệu Khắc cố ý chỉ dành tình cảm cho công chúa vong quốc, tổn hại hoàng hậu. Ta bất bình thay nàng, nhắc nhở hắn, nhưng hắn hiển nhiên liền coi ta là rắn độc mãnh thú, càng không chịu tiếp cận hoàng hậu."
Thanh âm của Cách Hàng không nhanh không chậm vang vọng trong điện, Mộ Cửu trợn mắt ngạc nhiên, vẻ mặt Vũ Đức xanh xám, lảo đảo.
Ngọc Đế hiển nhiên cũng không biết phải làm gì với món nợ này, mấy lần nhìn về phía Vương Mẫu, mà Vương Mẫu lai đang nhíu mày suy nghĩ, cũng không biết đang nghĩ gì.
Mộ Cửu quay sang hỏi Vũ Đức: " Chuyện này ngươi biết không?"
" Không biết!" Hắn kiên quyết lắc đầu, hai mắt mạnh mẽ trừng Cách Hàng, " Chẳng trách khi chiêu nhi chết ta rất lòng, nhưng khi hoàng hậu chết ta còn đau hơn! Tại sao ngươi không nói cho ta biết? Lẽ nào ngươi cố ý để ta sống trong thống khổ?!"
" Nói hay không nói thì có gì khác nhau?" Cách Hàng lắc đầu cười, " Đều là số mệnh an bài. Cuối cùng vẫn là ngươi phụ bạc nàng. Hơn nữa, Bình Nam Vương nói chân tướng cho ngươi biết, liệu người có tin không? Từ khi ta phản đối ngươi lập công chúa làm hoàng hậu, ngươi liền bắt đầu có lòng kiêng kị ta, nếu ta đem chân tướng nói cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ nhân cơ hội này chụp cho ta cái danh dùng tà thuyết mê hoặc người khác hoặc dùng tội danh khác trừ khử ta. Ta chết không quan trọng lắm, nhưng Phi Y ở lại thì phải làm sao bây giờ?"
Cách Hàng nhìn Vũ Đức, nốt ruồi chu sa càng trở nên đỏ kì lạ: " Người khác nói ngươi phong lưu thanh nhã, thật ra ngươi chỉ là một kẻ lòng dạ nhỏ nhen. Nếu không, ngươi sẽ không vì Phi Y rời đi mà cố ý nhảy xuống Tru Tiên Đài. Cho dù ngươi làm hoàng đế, bản tính này vẫn không đổi."
" Vậy độc dược hại chết công chúa là sao?"
Mộ Cửu vẫn nhớ rõ ràng, bởi vậy rất nhanh tìm ra điểm đánh ngờ trong lời nói của hắn.
" Hỏi rất hay." Cách Hàng mỉm cười vỗ tay, " Độc dược đó, phải hỏi hắn." Hắn chỉ vào Vũ Đức, " Hắn coi việc Phi Y rời đi là phản bội, mang theo thù hận đầu thai, đối với công chúa mặc dù có yêu nhưng không hoàn toàn yên tâm. Công chúa hạ sinh thái tử, vừa vặn phía Tây Bắc truyền đến lời tiên tri rằng công chúa và nhi tử sẽ khởi binh đánh nước Ngụy, hắn vì an ổn hoàng quyền nên đã hạ độc nàng.
Dưới tính huống như vậy, đương nhiên ai cũng sẽ hoài nghi ta và hoàng hậu, ta cũng là bởi biết hắn là kẻ hạ độc nên mới ý thức được rằng suy nghĩ của ta có thể đã sai, sau khi điều tra ra chân tướng, ta sợ Phi Y còn lại cũng sẽ bị hắn lấy danh nghĩa ta mà hại chết nên cố ý mang nàng đi, nhưng không ngờ, nàng thà chết cũng không phụ hắn."
Mộ Cửu hoàn toàn không biết nói gì cho phải...
Nàng không thể tin được, một người vì yêu một người lại có thể cố chấp đến thế.
Đương nhiên, Thanh Bình bởi Phi Y rời đi và bị Cách Hàng vu cáo nên mới kích động gây chuyện, nhưng ai bảo hắn hẹp hòi gϊếŧ chết hai mẹ con công chúa đây? Đây cũng không phải là bị Cách Hàng bức!
Phi Y chính là một bi kịch!
Vũ Đức chưa hề ngẩng đầu lên, khóe