Nàng chính mắt nhìn thấy Cơ Vịnh Phương bị Hoa Thanh chặt đứt gân mạch như thế nào, vẻ thống khổ tuyệt vọng của nàng ta còn đang hiện lên trước mặt nàng, nếu như chuyện này bại lộ, Hoa Thanh tuyệt đối sẽ đối xử với nàng như đối với Cơ Vịnh Phương! Mãi đến khi nàng nhìn thấy thảm trạng của Cơ Vịnh Phương, nàng mới ý thức được, Lâm Kiến Nho đây là đang đem tất cả hậu quả mà hắn vốn phải thừa nhận đổ hết lên người nàng!
Là hắn biến nàng thành kẻ thế mạng! Bắt đầu từ hôm nay, người trong lòng luôn hoảng sợ run rẩy sẽ trở thành nàng!
Làm sao nàng không hận? Không giận dữ?
Nàng duỗi hai tay chộp tới mặt hắn, tất cả cử động đều phát sinh từ bản năng của thân thể, nàng biết mình đánh không lại hắn, nhưng nàng không quan tâm, nàng không quản được nhiều như vậy!
" Sư tỷ phải chịu khổ rồi." Lâm Kiến Nho vững vàng bắt được hai tay nàng, an ủi một lúc, giương môi nói, " Sư tỷ đã giúp ta một tay, ta nhất định sẽ giúp ngươi nghĩ cách ứng phó."
Lương Thu Thiền nức nở bật khóc.
Nàng biết kẻ trước mặt là súc sinh, là ma quỷ, nhưng nàng không thể giãy dụa.
Hiện tại nàng có thể sao?
Chính là gϊếŧ hắn cũng không có tác dụng!
Tiết tấu sinh hoạt trên Thiên Đình rất chậm, hoặc là nói toàn bộ Tiên giới đều thế, vì thế thời gian trôi qua rất nhanh.
Chớp mắt Mộ Cửu đã làm Đình Úy sử hơn nửa tháng, xử lí việc cùng Lý Nghị và Đồng Quang cũng dần trở nên quen tay. Cũng từ miệng họ mà nàng biết, người tiền nhiệm của nàng phạm lỗi, bị giáng chức hạ phàm làm sơn thần, hai người họ khi trước cũng suýt bị liên lụy theo.
Chính vì thế, họ mới có thể trịnh trọng nghênh tiếp nàng như vậy.
Mộ Cửu đảm bảo với họ rằng họ có thể yên tâm, đừng nói nàng sẽ không phạm sai lầm, coi như nếu thật sự có cũng không sao, sẽ không làm liên lụy đến họ. Như vậy họ cũng yên lòng, hàng ngày gọi tới là tới, linh hoạt vô cùng.
Có nhà mới, giấc ngủ gần đây của nàng tốt hơn nhiều, ai cũng vô cùng hài lòng với tiểu viện này. Tiểu Tinh đi lại thuận tiện, A Phục mỗi ngày lại tìm được một góc mới để lăn lộn, người lúc nào cũng toàn bùn, khiến Tiểu Tinh không thể không ngày nào cũng bắt nó tắm.
Nhà lớn hơn, việc đương nhiên cũng nhiều hơn, Tiểu Tinh bận hơn trước, không nói những chuyện khác, chí ít trước kia nó có thể có thời gian luyện khí, hiện tại mỗi ngày làm việc nhà, có thể thở một cái đã là tốt lắm rồi.
Vì thế, nàng liền thương lượng với nó: " Nếu không ta thuê người giúp ngươi nhé?"
Bên ngoài Nam Thiên Môn có rát nhiều tiểu yêu tu tiên giả muốn vào Thiên Đình tìm việc để làm, nàng thấy đám hầu tử rất tốt.
" Để làm gì?" Tiểu Tinh nói, " Thượng Quan Duẩn không phải bảo sẽ quay lại sao?"
Nói thật, cái tên này lúc mới đến khiến nó cực kì ghét, miệng đã to còn hay khoác lác, làm sao có thể so với A Phục? Nhưng thời gian dài cũng khiến nó thay đổi cái nhìn, ít nhất hắn sống sạch sẽ, mỗi ngày không chỉ rửa sạch bát đũa, quét dọn phòng bếp mà còn dọn phòng mình và sân vườn, khiến nó bớt đi bao nhiêu việc.
Nói tới đây, Tiểu Tinh không khỏi ngó ra ngoài, hắn đã đi được gần một tháng rồi, việc nhà cũng nên xử lí xong rồi chứ? Lẽ nào hắn không định trở về? Cái tên này, lúc hắn đi còn lưu luyến lắm đấy!
Nghĩ tới đây, nó cầm quần áo đập loạn khắp nơi, thình thịch quay về phòng.
Mộ Cửu nhìn theo bóng lưng của nó, thực sự càng ngày càng không hiểu nổi thời kì trưởng thành của thiếu nữ, không phải vừa rồi còn đang tán gẫu trò chuyện vui vẻ sao? Làm sao mới trong chớp mắt đã ném xiêm y rồi? Nó không giống đang trong thời kì trưởng thành, mà là thời kì mãn kinh a!
" Ngươi đang ở đây nhìn cái gì?"
Đột nhiên, một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai, Mộ Cửu quay đầu, vừa nhìn liền thấy Thượng Quan Duẩn đứng trước mặt. Không chỉ đứng trước mặt, hơn nữa hắn còn theo một cái túi cực to sau lưng, tay trái mang theo hai chuỗi kẹo hồ ly, tay phải mang theo túi đi đường, nhìn giống hệt ông bán hàng rong ngoài đường.
" Tại sao ngươi lại đến rồi?" Mộ Cửu chỉ hắn. Vụ án đã xong rồi, hắn lại lên đây ăn ở?
" Không phải ngươi nói lúc nào cũng hoan nghênh ta quay lại sao!" Thượng Quan Duẩn trừng mắt, " Nhanh như vậy đã quên, chẳng lẽ ngươi 70, 80 tuổi rồi sao?!" Nói xong,