Sự tình cũng không phát triển như những gì Mộ Tiểu Tinh đồng học mong đợi.
" Họ Doãn kia, ngươi cũng đừng khinh người quá đáng!"
Chính vào lúc nó đang vã mồ hôi đầm đìa, thanh âm của Dương Vận đã lấy lại được độ sắc nhọn vang dội vang lên, đồng thời nàng ta cũng tiến về phía trước hai bước: " Chính ngươi không giữ được nam nhân của mình mà còn trách ai? Từ sáng đến tối bưng theo cái mặt giống như khắp thiên hạ đều là của ngươi, nam nhân nào sẽ coi trọng loại người như ngươi? Hơn nữa, hắn cũng đã nói từ sớm, đừng nói đến việc chỉ mới đính hôn, ngay cả khi đã thành hôn với ngươi, hắn cũng sẽ chạy mất!"
Doãn Tuyết Như nhẹ nhàng lật một trang sách, mí mắt cũng không nhếch lên, nhưng sắc mặt đã lạnh lẽo đến mức muốn nhỏ ra nước đá.
Dương Vận chiếm được tiện nghi ngoài miệng, thừa dịp hỏa lực còn xung liền tiếp tục nã pháo: " Cũng nói đến ngoại hình của ngươi, mặt đã không đẹp, ngay cả thân thể cũng không có đến ba lạng thịt, ai sẽ để ý? Chính là có đến thanh lâu muốn bán rẻ nụ cười cũng không ai để ý đến ngươi, vậy mà còn có mặt mũi trách người khác đoạt mất vị hôn phu của ngươi!"
" Ngươi muốn chết!"
Dương Vận vừa dứt câu, Doãn Tuyết Như đột nhiên bật dậy, cánh tay vung mấy lần trong không trung, mấy cái tát rõ to rơi xuống trên mặt nàng ta! Động tác của nàng ta nhanh đến mức Mộ Tiểu Tinh căn bản không thể nhìn ra nàng ta xuất thủ thế nào, chỉ nghe thấy vài tiếng bạch bạch truyền tới, họ Dương kia lùi lại vài bước rồi ngã phịch xuống đất.
Mộ Tiểu Tinh cả kinh, không nhịn được trừng to mắt phía sau tấm rèm trúc.
Dương Vận hiển nhiên cũng không nghĩ đến chuyện Doãn Tuyết Như sẽ động thủ, nửa nằm nửa ngồi dưới đất dễ có tới nửa ngày vẫn chưa nhúc nhích. Mà Doãn Tuyết Như đánh xong liền từ trên cao khinh thường nhìn xuống nàng ta một lát, sau đó tiêu sái quay về nhà sập cửa.
" Họ Doãn ngươi trở lại cho ta!"
Nghe được tiếng cửa nhà đóng sầm một tiếng, Dương Vận mới phản ứng được, trong nháy mắt từ mặt đất nhảy lên, nhào về phía nhà phía Nam.
Mộ Tiểu Tinh run rẩy, chống lưng vào vách tường lắng nghe tiếng gào thét đập phá từ bên ngoài truyền tới, cảm thấy đến cả gan thỏ của mình cũng run lên.
Nếu các nàng đem tiểu viên này phá hủy, bắt nó đi nướng ăn thì phải làm sao bây giờ?
Mộ Cửu lúc này vẫn còn đang đi tuần trên phố Tam Thanh, mãi đến tận thời điểm giao ban mới cùng Lâm Kiến Nho quay về Chu Tước quán.
Thời gian làm việc của họ vốn chia làm ba ca, mỗi ca bốn canh giờ, nhưng hôm nay, Lưu Tuấn vì sợ họ là người mới sẽ làm việc không tốt nên đã đẩy ca giữa lên sớm một canh giờ, bởi vậy họ mới được nghỉ sớm.
Mộ Cửu chào tạm biệt Lâm Kiến Nho, đi về phía Tây đường. Nhưng còn chưa bước vào Tử Linh uyển, nàng đã cảm giác được một luồng sát khí phả vào mặt, ngay sau đó, tiếng đao kiếm liên tiếp vang lên, trong sân có người đánh nhau!
Mộ Cửu nghĩ ngay đến Lục Nhai đang bị giấu trong phòng, thầm than một tiếng không ổn, vội vàng chạy như bay đến nấp sau bụi hoa tú cầu ngoài cửa viện.
Tử Linh uyển đã không thể dùng từ hỗn loạn để hình dung nữa. Những cái cây lớn chỉnh tề đã bị hai người kia tước trọc, lá bay đầy trời, giữa sân còn kèm theo cát bay đá chạy, thế này sao còn được gọi là tiên cảnh? Rõ ràng còn hỗn loạn hơn cả sa trường!
Mộ Cửu đang chuẩn bị nhìn kĩ một chút xem cuối cùng là ai đang động tay, một tảng đá đột nhiên bay đến trước mặt nàng, suýt chút nữa đâm thẳng vào mắt nàng.
Nàng xúi quẩy gắt lên một tiếng, lửa giận trong lòng nổi lên. Cố gắng chăm chú nhìn, nàng liền thấy Dương Vận giơ một thanh kiếm dài ba thước bổ xuống người mặc bạch y đứng phía đối diện, mà người mặc bạch y đó một thân gầy gò cao lạnh, không phải Doãn Tuyết Như sống ở nhà phía Nam thì là ai?!
Hai người này quả nhiên là có khúc mắc từ trước!
Nhưng các ngươi muốn đánh thì ra ngoài mà đánh, đứng trong sân chặn đường ta về nhà ta là có ý gì??
Thỏ nhà nàng còn đang ở trong nhà đấy!
" Ngươi đang ở đây làm gì?"
Mộ Cửu đang căm tức, đột nhiên một thanh âm vang lên bên tai nàng, khiến nàng sợ đến mức thiếu chút nữa trực tiếp nhảy lên!
Lục Áp nhìn nàng có chút khó hiểu, nàng chỉ xem chuyện bát quái thôi mà, vậy mà cũng có thể kíƈɦ ŧɦíƈɦ thành ra như vậy?
Hắn cũng tiến vào sau