Lưu Tuấn gật gù, nói: " Vậy thì hãy lập Quân Lệnh Trạng, ta cho ngươi ba tháng, nếu ngươi xử lí xong, đương nhiên phần thưởng của ngươi sẽ là tấn chức. Nếu làm hỏng chuyện, hoặc là sau ba tháng vẫn chưa xử lí xong, vậy ngươi không chỉ không được cho phép người khác lưu lại, sau này cũng không được yêu cầu gì nữa."
" Ta đáp ứng!" Mộ Cửu giơ tay, đáp.
Lưu Tuấn trừng nàng một cái, lại nhìn về phía Lục Áp đang đứng dưới cây hoa đào, lông mày giật giật, muốn nói gì đó nhưng lại không nói, quay đầu đi ra ngoài.
Hắn cảm thấy tiểu tử kia không phải người bình thường, cũng không biết tại sao lại như thế. Ngược lại, hắn cũng không muốn dính líu đến loại chuyện vất vả mà không có kết quả tốt đó, họ muốn làm thì cứ để họ làm đi!
" Đa tạ đại nhân!" Mộ Cửu vui vẻ nhảy cẫng lên.
Có thể thuyết phục được bệnh thần kinh Lưu Tuấn cho nàng làm việc chính là một chuyện đại kinh hỉ, nói gì đến chuyện hắn còn đồng ý tấn chức cho nàng nếu nàng xử lí thành công vụ án này chứ!
Nàng vô cùng phấn khởi quay người lại, nhìn thấy Lâm Kiến Nho đứng đó, cũng không nhịn được cao hứng nói: " Thừa cơ hội này, hai chúng ta phải làm thật tốt, sau khi hoàn thành sẽ đều được lợi!"
Mục đích của nàng là được thăng quan rồi chuyển ra ngoài, còn Lâm Kiến Nho cần linh lực được ban thưởng sau khi lập công!
Nàng không quên hắn còn một mẫu thân đang chờ hắn tìm nguyên thần đâu, hai người họ đúng là có cùng chí hướng rồi!
Lục Áp nhìn nàng một chút, khẽ nhếch miệng nhưng không nói gì.
Sắc mặt Lâm Kiến Nho hơi cứng nhắc, cuối cùng vẫn là khẽ cười: " Đúng thế."
Mọi người xung quanh dần dần tản đi, Trường Diễn Tinh Quân cũng bắt đầu xử lí chuyện còn lại.
Căn cứ vào ước hẹn của Mộ Cửu và Lưu Tuấn, Lục Áp tạm thời không phải rời khỏi Thiên Binh Doanh, nhưng hắn đi nghỉ ở đâu lại biến thành một vấn đề. Trường Diễn Tinh Quân muốn để hắn sang Đông Đường đối diện Tử Linh uyển tìm phòng trống, nhưng Lục Áp không đồng ý, bây giờ nếu hắn đã bại lộ, đương nhiên có quyền lại được sống trong Tử Linh uyển.
Thế nhưng, trong Tử Linh uyển vẫn còn những người khác, đầu tiên là Dương Vận và Dư Tiểu Liên tuyệt đối không đồng ý! Họ vô cùng bực tức khi Mộ Cửu không bị đá đi, làm sao chịu để Lục Áp ở lại?
Trường Diễn Tinh Quân hỏi ý kiến của Doãn Tuyết Như, nàng ta trầm mặc một lúc rồi nói: " Chỉ cần không làm ảnh hưởng đến ta, ta để ý nhiều như vậy làm gì?"
" Ai nói sẽ không ảnh hưởng? Long Cốt Thảo đó chẳng lẽ không phải do Quách Mộ Cửu bảo hắn hạ độc hãm hại ta?" Dư Tiểu Liên giận dữ chỉ vào Lục Áp, sắc mặt lạnh đến mức sắp nhỏ ra nước được rồi.
" Long Cốt Thảo?" Lục Áp dời mắt, lạnh lẽo quét về phía Dương Vận, " Là muốn ta nói chân tướng rõ ràng ra sao?"
Dương Vận đã sớm đoán được, chuyện ngày đó nhất định là do Lục Áp sau lưng đánh tráo, tuy rất muốn Mộ Cửu và hắn bị đá đi, nhưng trong lòng có quỷ, nghe hắn nói như vậy nào còn dám lên mặt? Vì thế, nàng ta vội vã quát Dư Tiểu Liên: " Chuyện Long Cốt Thảo đã qua, trước mắt nói chuyện nơi ở của Quách Mộ Cửu cái đã!"
" Làm sao có thể nói qua là qua? Ta còn có oan ức chưa được giải!" Dư Tiểu Liên sớm đã bất mãn với Dương Vận, vào lúc này đương nhiên không thể không quay sang cãi nhau lần nữa, " Lẽ nào oan khuất của ta cũng phải quên đi? Ta thiếu một chút đã phải vào Hình Ngục!"
" Oan khuất thì sao? Không phải ngươi đang mạnh khỏe đứng ở chỗ này à?!" Dương Vận lớn tiếng trách mắng.
" Đừng có ầm ĩ nữa!"
Trường Diễn Tinh Quân hận không thể xé xác hai người họ ra, nói: " Toàn bộ trong cái tiểu viện này, các ngươi chính là người nhiều chuyện nhất! Dương Vận, ngươi hãy xem lại bản thân ngươi đi, không phải làm phiền cái này cũng là làm náo loạn cái kia, nơi nào cũng không thiếu chuyện của ngươi!"
Dương Vận ngậm miệng.
Doãn Tuyết Như liếc nhìn một lát, bỗng nhiên nói: " Nếu Tinh Quân cảm thấy Dương Vận luôn gây vướng bận, như vậy không bằng chuyển nàng ta ra ngoài, để chồng chưa cưới của Quách Mộ Cửu vào ở. Như vậy sẽ không gây thêm nhiều phân tranh quấy nhiễu Tinh Quân, sự tình cũng được giải quyết."
Mộ Cửu giật mình sửng sốt.
" Ý kiến hay!" Chưa kjp để người ta lên tiếng, Lục Áp cũng theo sát Doãn Tuyết Như đánh ra một chưởng, " Nếu