Lạc Dao sau đó cũng theo Ẩn Thương hồi phủ, nàng về tất cả hạ nhân đều vui mừng, trong hai ngày nàng không có ở phủ Hạ Vân cũng thường xuyên lui tới nhưng Ẩn Thương bận bịu xử lý sự vụ không thể gặp nàng ta.
Hôm nay khi vừa bước chân vào phủ thì đã thấy Hạ Vân đi ra nghênh tiếp hệt như nàng ta mới là chủ của vương phủ này vậy.
Lạc Dao thấy nàng ta thì lại nhớ đến những lời Ẩn Thương nói hôm đó "Ta cấm nàng từ nay không được phép lại gần Hạ Vân...", vậy nên khi nàng ta lại gần nàng lại cười mỉa mai sau đó lùi lại chừng mười bước.
Hành động của Lạc Dao làm cho Ẩn Thương lẫn Hạ Vân lấy làm khó hiểu, Ẩn Thương chau mày lại, Hạ Vân liền lên tiếng.
- Tỷ tỷ thế này là...
- Theo lệnh vương gia từ nay ta không được lại gần...!Hạ Vân quận chúa nữa, sao hả vương gia mười bước thế này đã đủ hay chưa?
- Nàng...
Thấy Ẩn Thương như sắp nổi trận lôi đình với Lạc Dao, Hạ Vân chứng kiến mà cười đắc ý trong lòng, tuy vậy nàng ta vẫn nhanh chóng lại gần Ẩn Thương, dùng hai tay nắm lấy tay Ẩn Thương nói.
- Thương ca huynh mau rút lại lệnh đi, dẫu sao...!tỷ tỷ cũng là vương phi của huynh, đừng vì người ngoài như muội mà làm mất hòa khí giữ hai người.
Lạc Dao đã tính bỏ qua, vì mệt mỏi không muốn đôi co với Hạ Vân nữa nhưng sau khi nghe nàng ta nói xong lại cảm thấy tức cười không chịu được phải đáp lại cho đúng lễ nghĩa.
Lạc Dao cười một trận sản khoái trước mặt Ẩn Thương, Hạ Vân và trước sự chứng kiến của những hạ nhân đang có mặt ở đó.
- Hạ Vân quận chúa nói thật hay làm sao.
Đã biết mình là người ngoài sao quận chúa lại ra vào Thương vương phủ như chốn không người vậy, lễ nghi ở đâu? phép tắc ở đâu?
Còn nữa lời mà vương gia đã nói ra làm sao có thể nói rút là rút, nếu quận chúa đã áy náy như vậy thì chi bằng...!từ giờ đừng đến Thương vương phủ nữa.
À còn