"Anh hai"
Đang trò chuyện vui vẻ cùng mọi người thì Hạ Y Nguyệt thấy anh trai mình cùng chủ nhà bước đến.
"Đây là bạn của em sao?"
Hạ Vĩ Quang đánh mắt một vòng rồi hỏi.
"Dạ, đây đều là bạn của em"
Hạ Vĩ Quang gật nhẹ đầu chào một lượt rồi bước đến trò chuyện riêng với Trịnh Bác Văn và Lăng Khải Minh.
Ba người cũng được coi như những người bạn cũ, khi xưa vô tình giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn.
.
"Em có muốn bế em bé không?"_Phu nhân ôm con trai bước đến, hỏi.
"Em bế được ạ?! Nhưng em không biết bế"
Hạ Y Nguyệt vui mừng nhưng cũng sợ tay chân vụng về làm đau đứa nhỏ.
"Không sao chị chỉ cho"
"Thích không?"
Nhiếp Cảnh Thiên bước đến nhìn Hạ Y Nguyệt cẩn thận bế em bé, chợt có một hình ảnh tuy lạ lùng nhưng lại vô cùng đẹp lướt qua suy nghĩ của anh.
"Thích.
.
em bé mềm mềm, đáng yêu quá"
Bên này Hoàng Chí Quân không ngừng nhìn hai người mà cảm thán.
"Này nhìn hai người họ đẹp đôi đúng không? Mà sao tôi cảm thấy Cảnh Thiên trông rất hạnh phúc vậy nhỉ?"
"Đang nghĩ về tương lai, một gia đình hạnh phúc với Y Nguyệt đó"_Hàn Gia Tường không giấu diếm.
"Cậu ấy thích Y Nguyệt sao? Sao tôi không biết gì vậy nhỉ?"_Hoàng Chí Quân thắc mắc.
"Vì trong lúc mọi người biết thì cậu bận chạy theo người ta rồi"_Hàn Gia Tường đá mắt về một hướng.
Hoàng Chí Quân liền nhìn theo, anh ta như được tìm thấy được hy vọng trong cuộc sống mà chạy chẳng đến chỗ một người.
[! ]
Sau khi trò chuyện với nhau xong, mỗi người lại một hướng mà làm việc của mình.
Hạ Y Nguyệt cảm thấy có chút đói nên liền đi tìm đồ ăn, đang ăn uống ngon lành thì từ sau đầu cô vang lên lời nói.
"Em có quen biết gì với tên nhóc kia?"
Hạ Y Nguyệt quay đầu lại liền thấy Nhiếp Hạo Phong cầm ly rượu, vẻ mặt không mấy vui vẻ nhìn mình.
"Tên nhóc nào?"
Cô giả vờ không biết hỏi ngược lại.
"Nhiếp Cảnh Thiên"_Nhiếp Hạo Phong không kiên nhẫn trả lời.
"À anh ấy là bạn của tôi, chúng tôi cùng học chung một trường.
.
"
"Tôi thấy hình như em rất thân thiết với tụi nó?"
"Chỉ là bạn bè bình thường, gặp nhau lại chào hỏi mấy câu thôi"
Hạ Y Nguyệt vẫn ăn uống ngon lành, không mấy chú tâm đ ến sự hiện diện của Nhiếp Hạo Phong.
Ông ta không thích dáng vẻ này của Hạ Y Nguyệt nhưng đang ở chỗ đông người cũng không thể làm gì quá phận được.
Nhiếp Hạo Phong luôn cảm thấy sự xa cách, bài xích của Hạ Y Nguyệt mỗi khi tiếp xúc với mình.
.
"Lát nữa xong tiệc em lên phòng này, tôi đợi em"
Ông ta bước đến đặt vào tay cô một thẻ phòng rồi vui vẻ rời đi.
Hạ Y Nguyệt cất nó đi, tiếp tục ăn uống.
[! ]
Gần tàn tiệc, Hạ Y Nguyệt nhìn thấy Nhiếp Hạo Phong đi cùng một chàng trai trông khá quen mắt, không suy nhiều cô liền đi theo.
Đến một bụi cây khuất ngoài khách sạn, Hạ Y Nguyệt liền nghe rõ cuộc trò chuyện của hai người cũng nhìn rõ mặt của chàng trai kia.
"Việc ba giao, con đã hoàn thành chưa?"
Ba! con.
.
?
Lưu Hạo Cường là con trai của Nhiếp Hạo Phong ???
Chuyện này là sao vậy chứ ? Còn kế hoạch ông ta nói là gì ?
"Con! vẫn đang thực hiện.
.
"
"Con nên nhớ, ta sẽ không một có đứa