Căn phòng ban nãy hai người ở và cả căn phòng Triệu Vũ Gia nằm đều được liên kết với nhau.
Hay nói cách khác là cả dãy phòng đó đều được liên kết với nhau qua cánh cửa bí mật, tường cũng không dày bằng tường của các căn phòng bình thường khác, và cũng không có khả năng cách âm.
Nên những tiếng r3n rỉ dơ bẩn của Triệu Vũ Gia hay những lời nói tục tĩu của Nhiếp Hạo Phong, phòng của hai người đều có thể loáng thoáng nghe thấy được hết.
!
Đặt Hạ Y Nguyệt xuống giường, chỉnh cho cô tư thế thoải mái rồi Nhiếp Cảnh Thiên liền rời đi.
Anh phải "ghé thăm" Nhiếp Hạo Phong, xem tác dụng của món quà cuối đã tặng ông ta.
.
sẵn tiện tặng thêm phần quà kết thúc.
[! ]
Căn phòng của Nhiếp Hạo Phong nằm cạnh phòng mà hai người đã ân ái.
Bước vào phòng qua cánh cửa ẩn, mùi hương của cuộc ân ái khiến anh phải nhíu mày! nó hôi thật.
Không biết ông ta đã ăn uống như nào, làm gì mà t*nh dịch của ông ta lại vừa tanh vừa hôi thế kia.
Tác dụng thuốc của Hàn Gia Tường chế tạo đáng sợ thật, đến giờ này mà ông ta vẫn sung sức thế sao ?
Có lẽ là để ông ta tận hưởng lần cuối đây mà.
Nhiếp Cảnh Thiên bước vào phòng này chỉ đơn giản xịt cho ông ta thêm một xíu xuân dược để ông ta được k1ch thích thêm thôi.
.
chẳng làm gì to tát cả.
Còn về phần của Triệu Vũ Gia.
.
nếu cô ta đã chơi lớn, tặng Hạ Y Nguyệt liều thuốc mạnh như vậy thì anh cũng phải đáp trả cô ta cho phải phép chứ nhỉ.
Ban đầu đã trả cô ta ít quà nhưng có vẻ không hợp lễ rồi.
.
Nhiếp Cảnh Thiên bước qua căn phòng cô ta đang nằm, bên đây khá yên ắng! anh gọi người đến tặng lại cho cô phần lễ như của Hạ Y Nguyệt và kèm theo vài chàng trai lực lưỡng để cô ta có thể được thoải mái.
Xong mọi việc, Nhiếp Cảnh Thiên nhanh chóng về phòng và ôm Hạ Y Nguyệt chìm vào giấc ngủ.
-------*-------
Khi bữa tiệc sắp kết thúc, Nhiếp Cảnh Thiên liền đến bắt chuyện với Nhiếp Hạo Phong.
"Ông có thấy bạn của tôi đâu không? Lúc nãy tôi thấy ông có nói chuyện với em ấy?"
Nhiếp Cảnh Thiên quan sát khắp nơi nhưng không thấy Hạ Y Nguyệt đâu, liền hỏi người cuối cùng cô tiếp xúc.
"Bạn của con.
.
sao đi hỏi ba?"
"Tôi thấy ông là người cuối cùng nói chuyện với em ấy.
.
mà vừa nãy Y Nguyệt uống có hơi quá chén, say mất rồi.
.
"
Nhiếp Hạo Phong vừa được cung cấp thông tin liền tìm ra được kết quả.
.
Uống say nên chắc giờ đang ở trên phòng chờ ông nhỉ ?
Suy nghĩ vụt thoáng qua nhưng khiến ông ta cười đến khó nhìn.
Mỗi khi nghĩ về Hạ Y Nguyệt là Nhiếp Hạo Phong lại như trúng thuốc, cứ điên điên dại dại mà cười.
"Lúc nãy chỉ vô tình đến lấy đồ ăn nên gặp bạn con.
.
thôi ta có việc đi trước"
Nhiếp Hạo Phong liền nhanh chóng rời đi, để lại sau lưng đứa con trai đang cười cho sự ngu ngốc của ông ta.
-------*-------
Tia nắng của ngày mới xuyên qua khe cửa sổ lẻn vào trong phòng, đánh thức đôi trẻ còn đang say giấc mộng kia.
"Ừm.
.
"
Hạ Y Nguyệt mở mắt, khó khăn muốn ngồi dậy nhưng cả người đau nhức khiến cô liền vứt bỏ suy nghĩ ấy đi.
Cô nhớ lại tối qua.
.
liền hối hận.
Không phải