Tuy rằng Cảnh Viên đã đẩy Cố Khả Hinh ra nhưng phần quay trước đó hoàn toàn OK, cho nên sau đó chỉ cần bổ sung thêm một vài đoạn, quay xong một trận, Kỳ Liên để cho hai người đến bên cạnh nghỉ ngơi, Cố Khả Hinh đi nhà vệ sinh, Cảnh Viên ngồi lại một mình.
"Cảm giác CP quá mạnh, giống y như thật.
"
"Cố Điềm Điềm của chúng ta diễn kịch chính là như thế, mỗi lần chị ấy diễn đều vô cùng nghiêm túc.
"
Cảnh Viên nhìn về phía cô gái đang nói chuyện, nàng nhận ra cô ấy, là fan của Cố Khả Hinh, rất nhiều lần nhìn thấy vẻ mặt sùng bái của cô ấy khi nhìn Cố Khả Hinh, trong mắt có ánh sao, thành kính lại kính cẩn, mỗi lần nói được hai câu với Cố Khả Hinh mặt sẽ đỏ bừng, sau đó gặp cũng khen, Cố Điềm Điềm của chúng ta.
Cố Điềm Điềm? Cảnh Viên cảm thấy biệt danh này thật sự phù hợp với tính cách của cô, ôn hòa lại mềm mại.
"Thật sự rất nghiêm túc, chủ yếu là giá trị nhan sắc của hai người họ cao.
"
"Đúng thế, tôi còn chưa thấy hai người nào đẹp đôi như họ đâu.
"
Có thể là vì đều là lời khen, bọn họ cũng không khống chế âm thanh của mình, không khỏi cất cao một chút, Cảnh Viên nghe bọn họ nói chuyện phiếm chỉ rũ mắt, không hé răng.
"Tôi cảm thấy ca khúc mới lần này chắc chắn sẽ bùng nổ! Một người không xem phim truyền hình như tôi lúc xem hai người bọn họ quay thế mà còn khóc đến ba bốn lần.
"
"Tôi cũng nghĩ nó sẽ bùng nổ, trước đó trên mạng còn tranh cãi xem lần này ca khúc mới của Vọng Thư hot hay là của Tống Khê nhà chúng ta hot hay sao? Tôi cảm thấy chỉ cần xét đến chất lượng của MV này đã có thể bỏ xa đám người đó mấy con phố.
"
"Chất lượng thì có ích gì?" Cô gái đang nói chuyện nhìn thấy gương mặt hăng hái của mấy người còn lại nhịn không được nói: "Mấy cô cũng không phải không biết, bây giờ chỉ ăn lưu lượng.
"
Chỉ một câu nói đã làm cho mấy cô gái nhỏ chấm dứt cuộc tranh luận, toàn bộ rơi vào im lặng.
Bầu không khí quái dị lan tràn đến chỗ Cảnh Viên, nàng vốn không phải người có tính tò mò nhưng sau khi nghe bọn họ nói chuyện phiếm, nàng khẽ nhướng mày cầm điện thoại lướt Weibo.
Chuyện Cố Khả Hinh và Cận Kỳ cùng đi khách sạn vẫn ồn ào náo động như trước, hotsearch vẫn còn treo mấy cái, tuy tin tức về Vọng Thư đã biến mất khỏi trang đầu, nhưng cũng chỉ là rơi hotseach, kéo xuống dưới vẫn còn rất nhiều.
Vọng Thư mấy năm nay phát triển rất tốt, được công ty tận lực nâng đỡ, lên như diều gặp gió, hầu hết các tài nguyên tốt đều được nhường cho cô ta, ra mắt năm năm đã đứng trong hàng ngũ Tiểu Hoa phái thực lực, có thể nghĩ được công ty đã đầu tư không ít tài nguyên, đáng lẽ ra cô ta sẽ không xuất hiện chung với Cố Khả Hinh, dù sao hai người này cũng là một trời một vực, cũng không ai sẽ gắn tên hai người này lại với nhau, kể cả khi hai người ra mắt cùng thời điểm, nhưng một thời gian trước, tại giải Bách Hoa, duyên phận của hai người này cũng tự nhiên mà đến.
Cảnh Viên không tham dự giải Bách Hoa, cũng không hiểu biết về mấy giải thưởng trong nước bởi vì nàng không quá quan tâm đến vấn đề giải thưởng, chỉ thích quay phim, có lẽ Ngôn Khanh sợ nàng nên cũng không giới thiệu nhiều, cho đến khi xảy ra sự kiện của Cố Khả hinh nàng mới biết được hóa ra giải Bách Hoa sẽ không lên đài hai lần, chẳng trách dân cư mạng đều đoán rằng Vọng Thư đang muốn đối đầu với Cố Khả Hinh.
Nhưng mà người như Cố Khả Hinh sao có thể kết thù với người khác chứ? Tính tình của cô tốt như vậy, hào phóng lễ độ, dịu dàng trí thức, Cảnh Viên tự nhận rằng từ nhỏ đến lớn đã gặp qua vô số kiểu người, nhưng người như Cố Khả Hinh không nhiều, kiểu người vô tư như vậy còn có thể kết thù với người khác sao?
Nàng không tin.
Lần trước Cận Kỳ đòi phải cởi trói, cho dù cô tự mình ôm lấy khổ sở cũng không trách móc nàng nửa lời.
Cho nên đây là chuyện không thể nào.
Cảnh Viên tin tưởng tuyệt đối với kết luận của mình, theo đó vẻ mặt nhìn màn hình cũng vô cùng nghiêm túc, Cố Khả Hinh đi ra khỏi buồng vệ sinh thì thấy Cảnh Viên đang cúi đầu nhìn điện thoại, khẽ cau mày.
Cảnh Viên không phải là người thích chơi điện thoại, cho dù mấy cô gái đồng trang lứa với nàng luôn cầm điện thoại không rời tay thì nàng cũng không nhìn nó được bao nhiêu lần, phần lớn thời gian đều dùng để xem kịch bản, đối với chúng có thể ngồi yên mấy giờ đồng hồ, vậy nên khi Cố Khả Hinh nhìn thấy nàng dán mắt vào điện thoại còn bắt đầu hoài nghi nhân sinh, cuối cùng vẫn đi qua hỏi: "Đang nhìn gì thế?"
Cố Khả Hinh đến.
Cảnh Viên có cảm giác như mình đang nhìn trộm tin tức bát quái của cô, cảm giác này khiến nàng sinh ra hai phần chột dạ, lập tức cất điện thoại: "Không có gì.
"
Cố Khả Hinh thu hết vẻ mặt khác thường của nàng vào tầm mắt, cũng không nói gì, chỉ ngồi xuống bên cạnh nàng nói: "Còn hai cảnh quay nữa là xong.
"
Cảnh hôn thuận lợi thông qua, Kỳ Liên cũng nói không cần đến thế thân, dùng cảnh quay góc của hai người họ là được, nhờ đó mà lượng công việc của Cố Khả Hinh cũng giảm bớt một chút, đến giữa trưa hai người đã có thể kết thúc công việc.
Cảnh Viên gật đầu: "Ừm.
"
Cố Khả Hinh liếc mắt: "Sau khi kết thúc có còn lịch trình gì khác không?"
Cảnh Viên nghe xong hơi giật mình, lắc đầu: "Vẫn chưa có.
"
Lượng công việc của nàng được Ngôn Khanh giao ít nhất, tài nguyên cũng ít nhất, bình thường đều phải chờ thông báo, Cảnh Viên biết công ty không quá xem trọng mình, Ngôn Khanh lại sợ nàng, không dám giao việc cho nàng, rõ ràng nàng rất muốn đóng phim nhưng tính cách hình thành nhiều năm không cho phép nàng cãi lời người khác, cho nên cứ để mặc người xử trí như thế.
Lần này quay MV xong có thể lại phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian.
Cố Khả Hinh cười: "Nếu không có lịch trình thì có muốn ra ngoài nghe hòa nhạc hay không?"
"Buổi hòa nhạc của Tống Khê, lần trước đã đưa vé cho em.
"
Bấy giờ Cảnh Viên mớ nhớ đến tấm vé được nàng để trong túi xách, lúc trước vẫn còn do dự, bây giờ đã ra quyết định, nàng gật đầu: "Được.
"
Cố Khả Hinh nghe vậy cũng không đáp lại, chỉ mỉm cười với nàng sau đó nhấp một ngụm nước ấm.
Trợ lý của Kỳ Liên đến gọi hai người đi chỉnh lại lớp trang điểm, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo.
Hai cảnh quay sau đó thuận lợi thông qua, thời gian kết thúc sớm hơn dự kiến, Kỳ Liên cử trợ lý đến hỏi hai người có muốn tham gia tiệc đóng máy hay không, Cảnh Viên nói còn có việc, nàng muốn về nhà một chuyến, Cố Khả Hinh thấy nàng không đi nói: "Tôi cũng không đi, tôi còn phải về công ty.
"
Bây giờ cô đang vướng phải scandal, chuyện của cô với Cận Kỳ mọi người trong đoàn phim đều tò mò muốn chết, nhưng cũng không ai có gan đi hỏi, kết quả là hôm nay cô ấy đi đến đâu cũng phải chịu cảnh lạnh nhạt.
Cô không muốn tham gia, vội vàng đến công ty giải quyết scandal cũng là chuyện dễ hiểu.
Sau khi đưa tiễn trợ lý của Kỳ Liên, Cố Khả Hinh nói: "Nếu em vội thì thay đồ trước đi.
"
Cảnh Viên đứng ở cạnh cửa: "Chị thay trước đi?"
Cố Khả Hinh cười nhạt: "Em thay trước đi, tôi sẽ đợi.
"
Nụ cười của cô như có ma lực khiến người khác tin tưởng, Cảnh Viên bị thuyết phục, vô cùng nghe lời đi vào thay