*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Tư Di
Buổi sáng, sau khi Tiêu Tiệp rửa mặt xong thì trở lại phòng khách, liền nhìn thấy Tịch Âu Minh còn mặc nguyên quần áo ngủ đang ngồi trên ghế salon. Cái này có chút kỳ quái, không phải lát nữa đi làm sao! Nhìn kỹ lại, lại phát hiện ra mặc dù mặt của Tịch u Minh không có biểu hiện gì, nhưng quanh người anh lại tỏa ra sự tức giận đến lạnh người. Hiển nhiên, anh đang tức giận, hơn nữa còn cực kỳ tức giận
Trực giác của Tiêu Tiệp nhắc nhở cô có chuyện chẳng lành: “Minh, sao thế anh?” Bỏ mặc bữa sáng đầy dinh dưỡng đang nằm ngay ngắn trên bàn, à…., kể từ sau khi Tịch Âu Minh ở đây, bình thường đều do anh chuẩn bị bữa sáng.
Trực tiếp đi tới bên cạnh anh, không nhịn được mở miệng hỏi.
Tịch Âu Minh ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt có chút đắn đo, giống như đang suy nghĩ chuyện gì rất nghiêm trọng. Nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ lo lắng của Tiêu Tiệp, anh thở dài, cầm tờ báo trên bàn đưa cho cô, hơn nữa còn nói: “Hôm nay em không cần đi làm đâu.”
Mặc dù Tiêu Tiệp cảm thấy lạ, nhưng vẫn cầm tờ báo lên xem một chút, cuối cùng cũng hiểu câu không cần đi làm của Tịch Âu Minh.
Trên báo đăng vài tấm hình, nữ chính của mấy tấm hình này đều là một người, ở những địa điểm khác nhau, đi cùng những người đàn ông khác nhau.
Xui thay, nữ chính này lại là cô, càng đáng chú ý hơn là, tất cả ảnh chụp đều không có Tịch Âu Minh
Tiêu Tiệp cười lạnh, quả nhiên cô bị người khác theo dõi, chẳng trách mấy ngày trước cứ cảm thấy có ánh sáng lượn lờ xung quanh mình. Lúc trước còn không hiểu chuyện gì xảy ra, giờ nghĩ lại, trừ người kia ra, chắc là chẳng có người thứ hai “có tâm” quan tâm cô như vậy.
—《 Bạch Tiêu Tiệp và chồng bất hòa, coi nhau như người dưng 》
—《 Hôn nhân của Bạch Tiêu Tiệp tan vỡ 》
—《 Bạch Tiêu Tiệp không tuân thủ nữ tắc*, một chân đạp mấy thuyền 》
*nữ tắc: chuẩn mực đạo đức của người phụ nữ
—《 Chắc chắn sẽ ly hôn 》
Tiêu đề khoa trương bắt mắt, hơn nữa nội dung sau khi thêm mắm dặm muối còn phóng đại gấp mấy lần. Hình như giới truyền thông sợ thế lực của Tịch Âu Minh nên cả sự việc không nhắc tới Tịch Âu Minh dù chỉ một chữ. Tuy nhiên lại ra sức chửi bới
vu oan cho cô, hận không thể đào cả nhà cô ra chửi.
Nếu như báo chí đã đăng rầm rộ thì TV cũng không thể thiếu.
Tiêu Tiệp mở TV lên.
Cùng lúc đó, trong một tòa nhà ở Anh.
“Lừa dối! Lừa dối! Tất cả đều là lừa dối…..!”
Dĩ Đồng giận đến mức suýt nữa thì ném đồ vật, càng hận không thể lập tức chạy đến thành phố A chặn miệng toàn bộ đám nhà báo lại tudi., sau đó sẽ tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau, đánh tên đó một trận.
“Em yêu, sao lại kích động thế?” Nam thanh niên trẻ tuổi nhuộm tóc màu nâu từ từ nhích lại gần, muốn ôm người đẹp vào trong lòng, lại bị người đẹp đẩy ra.
“Anh cũng cút ngay cho tôi! Điên hết rồi, dám chửi bới Tiêu Tiệp như vậy, quá ghê tởm! Tôi muốn trở về ngay bây giờ!” Dĩ Đồng nói là làm, vừa nói xong là lập tức thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lên đường.
Làm soái ca tóc nâu sợ, vội vàng kéo tay cô lại, xin: “Tiểu Đồng đừng đi, em đi rồi anh phải làm sao?”
“Đừng có nhìn tôi như vậy, tôi với anh chẳng có quan hệ gì với nhau cả!” Dĩ Đồng hung dữ nói, quen biết tên thanh niên ít tuổi ngây thơ này là chuyện ngoài ý muốn…. Chuyện cũ có thể không nhắc tới, nhưng bây giờ cô có chuyện quan trọng hơn phải làm, Tiêu Tiệp cần cô!
Nhìn bóng lưng người đẹp đùng đùng nổi giận bỏ đi, khóe miệng soái ca tóc nâu nhếch lên, muốn bỏ rơi tôi, không có mùa xuân đó đâu!
Kiếp trước năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi lại một lần gặp nhau kiếp này. Chúng ta có may mắn gặp nhau ở đây, vậy thì chứng tỏ duyên giữa chúng ta chưa hết.
——
Đầu đường thành phố A, mọi người đang tập trung nhìn tin tức đặc sắc trên màn hình lớn, mặc dù không biết nhân vật chính là ai, nhưng ai cũng thích xem phốt của người khác.
Lúc này, tất cả mọi người đều cho rằng Tiêu Tiệp là một người không tuân thủ nữ tắc, phản bội chồng, một chân đạp