Chương 27
Cả ba gật gù đồng ý rồi sai quản gia đi chuẩn bị đồ. Đúng là nhà tỷ phú tặng quà cũng phải chọn những thứ đắt nhất để tặng.
Ở bên trên phòng của anh và cô. Từ trong tủ Cố Trì lấy ra một đôi nhẫn hiệu DR, ngày hôm qua anh đã đi mua nó tặng cô.
“Tịch Nhan ra đây anh đeo nhẫn cho.”
“Cái này… có sợ đắt quá hay không?”
Cô do dự, anh cầm bàn tay cô đeo nhẫn vào.
“Không sao, cái này tượng trưng cho tình yêu của anh cho em thôi. Không cần lo lắng, Mộ gia không thiếu tiền.”
Nghe xong cô cũng gật đầu nhưng vẫn có chút lo lắng. Từ nhỏ đến giờ cô mới đeo một thứ đắt tiền như vậy trên người.
“Nào chúng ta đi xuống nhà thôi.”
“Ừm.”
Cố Trì dịu dàng nắm tay Tịch Nhan đi xuống nhà. Vừa xuống tới cầu thang cả ba người đã trố mắt kinh ngạc.
“Đẹp đôi thật đấy.”
“Haha mắt của ta vẫn minh mẫn mà.”
“Nhưng sao đẹp bằng vợ của con.”
“Nhưng sao đẹp bằng vợ của con.”
Mộ Phong không chịu thua cố gắng biện minh rằng mình với vợ mới là cặp đôi đẹp nhất. Vân Anh nghe xong vừa cười vừa véo đùi Mộ Phong.
“Anh có im đi không.”
Bố chồng cô tổn thương lẽo đẽo theo sau mẹ chồng. Gia đình này cũng thú vị thật đấy.
“Thôi chúng ta đi nào không trễ giờ mất.”
Bà nội Mộ ngăn
Đi đến nửa đường thì Tịch Nhan muốn xuống xe mua đồ. Thấy vợ đi một mình anh không yên tâm. Cũng phải thôi có một người vợ đáng yêu thế này để đi một mình cũng không yên tâm.
Tịch Nhan vừa bước xuống xe Mộ Cố Trì cũng xuống theo sau. Bà nội Mộ và mẹ chồng cô cũng cười thích thú vì tình cảm của cô và anh.
“Con cứ nghĩ thằng nhóc này sẽ không thích cuộc hôn nhân này cơ.”
“Đúng rồi, thật là chọn đúng người. Mà con thấy chiếc nhân DR trên tay cháu dâu ta không?”
“Thấy chứ mẹ, thằng nhóc này được đấy.”
Hai người phụ nữ cười nói rôm rả bàn tán xôn xao. Bên kia Mộ Phong vẫn đang dỗi hờn Vân Anh.
Bên này Tịch Nhan và Mộ Cố Trì bước vào cửa hàng hoa chọn một bó hoa nhài màu trắng thuần khiết. Một mùi hương thơm dễ chịu sộc lên mũi làm cô sảng khoái.
Đây là loài hoa mẹ thích nhất, lúc nào trong nhà cũng phải cắm vài bình hoa nhài. Ba nói mẹ thích nó, mùi hương của nó cũng khiến ba dễ ngủ hơn nữa.
“Em thích hoa nhài sao?”
“Không, ba em bảo mẹ em thích nó ba cũng thích nó nữa.”