Thói quen trên giường của Phó Diễn trước giờ luôn không được tốt, thô bạo không có điểm dừng.
Trần Tân cũng không phải kiểu người để mặc kẻ khác muốn làm gì thì làm, nếu thật sự không chịu nổi thì anh sẽ phản kháng.
Thời gian đầu, nếu nói làm tính thì chi bằng nói hai người họ đánh nhau.
Lúc mời đầu Phó Diễn còn trẻ, vẫn chưa hoàn toàn trấn áp được Trần Tân.
Về sau, hắn theo học không ít kỹ thuật phòng thủ cận chiến, đặc biệt là các môn Cầm Nã.
Mỗi một chiêu thức đều từng được dùng với Trần Tân.
(Cầm Nã: “cầm” là bắt giữ, “nã” là kiểm soát.
Ở đây chỉ các môn võ thuật chuyên sử dụng lực từ bàn tay tới các ngón tay để tấn công đối thủ, nhằm mục đích bắt giữ, kiểm soát)
Có lần Phó Diễn thậm chí còn làm trật khớp vai của Trần Tân.
Thế nhưng, những chuyện cần làm thì vẫn không ngừng lại.
Lần đó, sau khi kết thúc, Trần Tân đã dùng cánh tay không bị trật khớp, tát Phó Diễn một cái thật mạnh.
Tát xong, anh tự mình tới bệnh viện, không cho Phó Diễn đi theo.
Sau này, Phó Diễn dường như đã học được cách kiềm chế bản năng của mình, Trần Tân cũng không còn phản kháng kịch liệt như trước nữa.
Hai người họ dây dưa được vài năm, cơ thể đã quấn quýt không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng Trần Tân vẫn không hiểu nổi rốt cuộc lúc bình thường trong đầu Phó Diễn đang nghĩ gì, mà Phó Diễn cũng lười tìm hiểu về anh.
Đặc biệt một năm trở lại đây, Phó Diễn gần như không còn tìm tới anh nữa, như thể đã không còn hứng thú tiêu tốn thời gian ở chỗ anh.
Mà tệ nhất là Phó Diễn thường xuyên chơi trò mất tích.
Mỗi khi không cách nào nắm bắt được tung tích của Phó Diễn, Trần Tân sẽ rất lo lắng.
Đại ca qua đời do bị ám sát.
Phó Diễn kế thừa sự nghiệp của ông, đi trên con đường nửa đen nửa trắng.
Kẻ thù của hắn chẳng hề ít hơn Đại ca đời trước, vậy mà vẫn cứ tuỳ hứng như vậy.
Nếu cứ tiếp tục lặp đi lặp lại như này, có lẽ anh mới chôn lớn xong thì đã phải làm đám tang cho nhỏ rồi.
Bây giờ còn đàn đúm với một lũ nghiện, còn thuê phòng với đàn ông nữa.
Nhưng vẫn còn ý thức an toàn, ngoài miệng vẫn biết dùng bao.
Lúc bị túm gáy, đè lên giường, Trần Tân vẫn dành thời gian để nói: “Mấy ngày nữa tôi sẽ sắp xếp để cậu đi xét nghiệm.”
Phó Diễn tuỳ tiện “Ừ” một tiếng, ngay sau đấy ý thức được điều