Tối hôm đó, Bách Phúc và Hồng Nhan đang cầm tay nhau đi dạo phố chơi, đằng sau là mấy đám bạn của cậu làm những điệu bộ ghét bỏ, tay ra nắm mà đánh vào không khí.
- Biết vậy rủ thêm Ánh Linh đi cho đỡ nhìn cảnh tượng này.
Hướng Vũ nhìn qua Việt Nhân mà nhăn mặt lại mà phản ứng gay gắt:
- Mày nữa hả?
Lam Thịnh chẹp miệng nói:
- Đã không có người yêu mà nhìn cảnh này hết sức tổn thương.
Bên cặp kia thì quay lui liếc nhẹ nhìn ba người họ, Bách Phúc nắm tay Hồng Nhan mà thở dài bất lực bảo:
- Tính ra anh rủ tụi nó để tìm định mệnh đời mình mà vậy đấy.
Hồng Nhan thấy bộ mặt bất lực đó của cậu mà khẽ cười, đáp lại:
- Cái này gọi là ế bằng thực lực.
...
Sáng hôm sau, ngày 15 tháng 7 năm 20XX, họ phải đóng tiệm bánh lại vì hôm nay học viện tổ chức kì thi bắn súng toàn trường.
Mỗi lớp cử bốn đến tám bạn thi đấu.
Nhóm Lam Thịnh chỉ có Việt Nhân tham gia.
Cuộc thi bắn súng toàn trường bắt đầu.
Các trận đấu đầu tiên đã cho thấy cạnh tranh khốc liệt vì những học viên bắn cứ 9 9 8 hoặc 10 9 8.
Đến lượt Việt Nhân, cậu đấu với một người bên lớp của Ánh Linh đang học.
Hai người quay qua đối diện nhau để chào rồi lại quay về phía cũ.
Việt Nhân bắn trước của lượt một, tổng số 9 10 10; người kia bắn được 9 9 10, sát nút nhau.
Đến lượt hai, cả hai bắn tổng số hòa nhau 9 9 8; ở lượt cuối cùng, Việt Nhân bắn được 10 10 10, còn người kia thì 9 7 9.
Cuối cùng là Việt Nhân thắng, khi đấu xong hai người đều ôm nhau một cái để chúc mừng.
Nhưng công nhận người đấu với cậu cũng rất giỏi.
- Tôi biết ngay cậu sẽ thắng mà.
- Do may mắn thôi.
- Mà này, Ánh Linh thích cậu thật đó.
- Ồ.
- Cậu phải biết giữ cơ hội đó nha.
- Cảm ơn cậu.
Sau khi đấu xong thì cậu về chỗ ngồi cũ để xem những trận đấu còn lại của vòng loại.
Khi đến lượt Ánh Linh thi đấu, Bách Phúc vỗ vào người Việt Nhân rồi đặt cánh tay lên vai cậu mà lên tiếng:
- Người ta kìa.
Việt Nhân hất cánh tay của Bách Phúc ra mà nhăn mặt bảo:
- Thôi đi.
Lam Thịnh cũng xen vào nói:
- Cổ vũ cho người ta đi.
Đang nói chuyện, đột nhiên có tiếng nổ "Bùm", mọi người xôn xao, có người khuôn mặt đầy lo lắng, có người hét lên kêu: "Súng nổ mọi người ơi!".
Cả bốn người cũng hốt hoảng đứng dậy, Việt Nhân trong lòng có chút đau, Hướng Vũ giọng nói có vẻ sợ hãi:
- Súng của Ánh Linh bị gì vậy?
Việt Nhân không quan tâm đến lời nói mà vội vàng nhanh chân đến chỗ của Ánh Linh mà đỡ cô ấy lên, hốt hoảng hỏi:
- Này, có sao không?
Ánh Linh ôm đầu mà nhìn lên, đối diện cậu mà mếu máo khóc lớn mà ôm chặt cậu, cậu luống cuống, ôm chầm một cách ôn nhu lấy cô lại mà động viên an ủi:
- Không sao.
Cô ổn là được.
Một lát sau, ban giám hiệu của học viện phải ra yêu cầu dừng lại cuộc thi vì muốn kiểm tra lại súng để tránh ảnh hưởng của các học viên.
Ánh Linh được đưa vào phòng