Editor: Thienyetkomanhme
Người đều là động vật thị giác, chẳng sợ cơm chiên dứa đựng trong quả so với đựng trong hộp cơm dùng một lần đắt hơn 5 đồng tiền, nhưng nhìn đến hình ảnh chén cơm dứa giống như tác phẩm nghệ thuật, bọn họ vẫn là nguyện ý mua.
"Chỉ có 9 phần, như thế nào ít như vậy, ông trời phù hộ tôi nhất định phải cướp được a!"
"Cơm chiên dứa đựng trong quả dứa tươi thật xinh đẹp, thật muốn ăn......"
"Chính là ngươi —— cơm chiên dứa đựng trong quả, tiến vào giỏ hàng quả ta đi!"
Một đám khách hàng đã đem cơm chiên vào giỏ hàng trước, có người còn chuẩn bị tinh thần như đi săn sale ngày 11-11, chuẩn bị tốt đồng hồ bấm giây, bấm đốt ngón tay, lại phát hiện —— hôm nay chủ tiệm lại mở cửa hàng muộn, thế nhưng 10 giờ rưỡi rồi còn chưa có mở cửa hàng!
10 giờ 31 phút, cơm còn không có ăn xong Nguyễn Miên Man chú ý tới thời gian, tùy tay đem cửa hàng mở ra, giây tiếp theo liền truyền đến một chuỗi âm thanh nhắc nhở có đơn đặt hàng mới.
"Là có khách đặt cơm sao?" Nghe được thanh âm này, Chu Linh vội vàng buông chiếc đũa đứng dậy.
Nguyễn Miên Man trấn an nói: "Không có việc gì, thời gian còn kịp, ăn xong lại làm."
Tốc độ ăn cơm của Chu Linh kỳ thật rất nhanh, rốt cuộc cô ở nhà rất nhiều việc, lại có con nhỏ, nào có thời gian từ từ ăn cơm.
Chỉ là hôm nay cơm chiên dứa này quá ngon, cô luyến tiếc một chút ăn hết, mới thả chậm tốc độ.
Đây là lần đầu thấy đơn hàng trong tiệm, chẳng sợ nghe cô chủ nói như vậy, vẫn là nhanh bưng lên cái chén, ba miếng liền giải quyết phần cơm còn lại.
Thời gian nhận đơn có 5 phút, Nguyễn Miên Man thật ra không vội, một ngụm một ngụm đem chỗ cơm còn lại ăn xong mới bắt đầu nhận đơn.
Cô là không vội, khó khăn mới cướp được một lần cướp được cơm chiên dứa đựng trong quả, chín vị khách này thấy chủ tiệm nửa ngày không nhận đơn, thiếu chút nữa gấp chết, gắt gao nhìn chằm chằm giao diện đơn đặt hàng, thẳng đến nhìn đến chủ tiệm ở hai phút cuối cùng tiếp nhận đơn hàng, lúc này mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
"Ông Ngô, cháu cháu từ quê mang về chút hương xuân, rau dại cùng lạp xưởng khô, buổi tối ông lại đây ăn cơm đi." Đứng dậy trước khi đi phòng bếp, Nguyễn Miên Man nói với ông Ngô còn chưa có ăn xong.
"Có rau hương xuân a? ông đây khẳng định tới." Ông Ngô nghe được hương xuân, hai mắt lập tức liền sáng.
Ông Ngô cơm nước xong rời đi, một người tiếp một người nhân viên giao cơm đi vào trong tiệm, rất xa đã nghe đến một mùi hương chua ngọt mê người.
"Là dứa xào thịt sao?" Một nhân viên giao cơm suy đoán nói.
"Cái gì dứa xào thịt, anh không chú ý trong tiệm sao? Đây là món mới của chủ tiệm cơm chiên dứa." Một nhân viên giao cơm khác nói xong, bổ sung, "Bất quá chỉ tiệm nếu là làm dứa xào thịt, hương vị khẳng định cũng không sai được."
"Đơn hàng có chút gấp, bằng không tôi thật muốn ngồi xuống ăn xong một phần lại nói."
"Nói thừa, ai không muốn cơ chứ?"
Hai nhân viên giao cơm nói chuyện phiếm, bên cạnh một nhân viên giao cơm khác đột nhiên kêu lên: "A a a a ——"
Giọng hét này, trong phòng bếp Nguyễn Miên Man các cô đều bị giật mình.
"Làm sao vậy?" Nguyễn Miên Man theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía bên ngoài, lo lắng xảy ra chuyện gì.
"Chủ tiệm, có thể cho tôi mượn mèo nhà cô không?" Nghe được thanh âm của cô, vị nhân viên giao cơm kia liền hô.
Mượn mèo? Mượn mèo làm cái gì?
Nguyễn Miên Man chính không thể hiểu được, liền nghe hắn mang theo vài phần hoảng hốt nói: "Đơn này khách hàng ghi chú, nói trong nhà cô đột nhiên xuất hiện một con chuột lớn, cô bị hù chết, muốn anh shipper có thể bắt chuột giao cơm cho cô. Vấn đề là tôi cũng sợ chuột a! Hệ thống như thế nào lại bẫy tôi, thế nhưng phân phối cho tôi loại đơn như thế này!"
Nguyễn Miên Man nghe vậy, nghĩ đến lúc trước nhóm nhân viên giao cơm ở trong tiệm nói chuyện phiếm, có nói làm cả xe ôm cho khách hàng, có giúp khách hàng sửa đồ, còn có...... Cảm thấy bọn họ làm nhân viên giao cơm cũng là không dễ dàng, đưa cái cơm hộp còn phải tinh thông mười tám ban võ nghệ.
"Ngại quá, chính là Quả Quýt Nhỏ nhà tôi hình như không biết bắt chuột."
Ngày thường Quả Quýt Nhỏ nhiều nhất ngậm chút vật nhỏ lấp lánh từ bên ngoài trở về, Nguyễn Miên Man chưa từng thấy nó bắt chuột.
"A —— làm sao bây giờ làm sao bây giờ?"
Bên cạnh mấy nhân viên giao cơm thấy hắn gấp đến độ gãi đầu, trong đó có một người mập mạp đúng là cạn lời với hắn: "Nhìn anh có tiền đồ chưa kìa, một người đàn ông thế nhưng còn sợ chuột, được được, chúng ta đổi một chút, tôi thay anh đi đưa đơn này."
Nghe vậy, vị nhân viên giao cơm kia lập tức nắm lấy tay hắn nói: "Đại ca, anh thật là người tốt!"
"Đừng phát thẻ người tốt, tôi trước nhìn xem địa chỉ đơn hàng đó ở đâu." Này vừa thấy, phát hiện vừa lúc cách đơn hàng khác của mình đặc biệt gần, vì thế yên lòng.
Một nhạc đệm nhỏ, trong tiệm đều mang theo vài phần sung sướng, ngay cả Nguyễn Miên Man trong phòng bếp cũng là càng nghĩ càng cảm thấy có chút buồn cười.
Chờ Chu Linh đem đơn hàng cho hai vị nhân viên giao cơm kia đưa ra, cô còn nhịn không được cười nói một câu: "Hai người mau đi đi, đừng để cho khách hàng bị chuột dọa sợ."
"Chủ tiệm yên tâm, tôi đây liền đi cứu vớt khách hàng đáng thương của cô." Vị nhân viên giao cơm mập mạp nói xong, với nhân viên giao cơm kia cùng nhau rời đi.
Nghỉ ngơi hai ngày, một lần nữa mở cửa, trong tiệm buôn bán đặc biệt tốt.
Cũng may có Chu Linh hỗ trợ, Nguyễn Miên Man chỉ cần chuyên tâm ở trước bệ bếp chiên cơm, nấu canh cũng không quá vội.
Theo một phần cơm hộp từ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc được đưa đi, đã có khách hàng nhận được cơm hộp.
Công trường nọ.
"Ui! Lão Lưu, đây là đặt cơm hộp đi? Hôm nay là ngày gì, còn đặt đồ ăn ngoài?" Nhìn thấy lão Lưu nhận đồ từ tay nhân viên giao cơm, mấy nhân viên tạp vụ của công trường liền trêu ghẹo nói.Cơm chiên của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, đối vơi rất nhiều người một chút cũng không đắt, một ngày ăn 3 bữa, đôi mắt đều không nháy mắt một chút.
Nhưng đối với người làm ở công trường như lão Lưu mà nói, 15 đồng lại thêm 3 đồng phía giao hàng, đặt cơm này thì cũng gọi là ăn sang một bữa.
Lão Lưu cẩn thận đem cơm hộp ôm ở trong ngực, mang theo vẻ mặt tràn đầy vui mừng hướng nhân viên tạp vụ: "Hôm nay sinh nhật con gái tôi, đây là đặt cho con bé, tôi đi thay quần liền đưa cho nó, vạn nhất buổi chiều không kịp trở về, phiền toái anh xin phép với đốc công giúp tôi."
"Nếu là đặt cơm hộp, sao không để nhân viên giao cơm trực tiếp đưa tới trường học đi?" Nhân viên tạp vụ ăn xong lau miệng hỏi.
"Trường học con bé xa, không ở trong phạm vi giao hàng, hơn nữa tôi cũng muốn đi thăm con bé."
Nghĩ đến con gái hắn vì không có ai chăm sóc, tuổi còn nhỏ đã phải ở trong ký túc trường học, nhân viên tạp hiểu rõ gật gật đầu: "Được, anh yên tâm đi đi."
Lão Lưu vội vàng đi thay một bộ quần áo sạch sẽ, dùng một cái áo bông bọc hộp cơm lại liền đi xe bus tới trường học của con gái.
Cách y phục cùng túi đựng, lẽ ra mùi thưm bên trong không