Vào ngày chính thức khai trương tiệm ăn, Bạch Nhất Nặc đã dậy từ rất sớm và bắt đầu thu dọn đồ đạc.Biển hiệu trước đây của cái quán nhỏ như ruồi này có tên là Tiệm cơm Kim Liên, được lấy từ tên của mẹ Bạch, bởi vì nhiều năm không tu sửa và bị phai màu, nghe nói sẽ ảnh hưởng đến diện mạo của thành phố, cần phải chỉnh sửa và cải cách, cho nên mới phải thay đổi biển hiệu.Cô là đệ tử thứ sáu của sư phụ cô, theo vai vế, cô được đặt tên là Cẩm Ngọc.
Sư phụ có rất nhiều quy tắc, để khi hành tẩu giang hồ bọn họ sẽ dùng cái tên này, nói rằng cái tên này có thể để cho bọn họ nhận được sự phù hộ của Táo quân, tránh xa tà ma, tuy rằng không được giàu sang phú quý nhưng cũng có thể được cả đời bình an.Vì vậy, trước khi Bạch Nhất Nặc nhập cung làm nữ quan, cô đã mở một số tiệm ăn ở trong kinh thành, tất cả đều tên là Cẩm Ngọc Trai.Thế nhưng cái tên này dùng ở đây, cùng với những "Quán ăn nhanh ngoài trời" và "Tiệm cơm của vợ chồng bản địa" đầy đường thì có vẻ không tương xứng lắm, có chút không hợp bầu không khí nơi đây.
Bạch Nhất Nặc suy nghĩ một hồi, vẫn là quyết định đổi tên tiệm cơm thành “Tiệm cơm Bạch Ký”, đây được coi là cố gắng không phụ lòng mong đợi của mọi người trong quá khứ và hiện tại.Nếu như dựa theo yêu cầu của sư phụ, việc khai trương cửa tiệm mới nhất định phải chọn ngày lành tháng tốt, treo bảng hiệu, viết câu đối, đốt pháo, mở tiệc chiêu đãi khách mời.Tuy nhiên, trước đây là “tiếng pháo đáng giá 10.000 lượng vàng”, hiện tại câu tiếp theo đã biến thành “cảnh sát đến rồi”, pháo căn bản cũng chưa nổ được.Tóm lại, Bạch Nhất Nặc dự định sẽ giản lược hết các nghi thức của buổi khai trương hôm nay, hy vọng rằng sư phụ sẽ không trách cô lười biếng.Chú Lâm và dì Lâm đã đến từ sáng sớm, mua vài cặp lẵng hoa đưa đến bày trước cổng.
Lẵng hoa mua theo số chẵn, mang hàm ý là phú quý dồi dào.
Các lẵng hoa được gửi đến gồm có hoa lay-ơn màu hồng, hoa lưu ly, hoa hướng dương đỏ và các loại hoa cẩm chướng nhiều màu sắc."Dì Lâm, thật ra dì không cần mua những lẵng hoa này đâu.
Lúc mở cửa tiệm cháu cũng không để ý đến những thứ này.
Ắt hẳn dì đã tiêu rất nhiều tiền cho những lẵng hoa này, để cháu chuyển tiền lại cho dì."“Không cần, không đắt lắm đâu.” - Dì Lâm xua tay, tỏ vẻ không quan trọng: “Mà đây cũng không phải do một mình dì mua.
Cháu xem tên trên đó một chút đi.”Bạch Nhất Nặc nhìn tên trên hai giỏ hoa gần nhất.“Hằng tâm hữu hằng nghiệp, long đức hưởng