Nếu loại trước là đậm đà, sang trọng và hương thơm quyến rũ lòng người, thì loại sau chính là nhẹ nhàng vừa phải và dư vị dài lâu.Mùi hương tươi mát và quyến rũ của hoa quế bao phủ trong miệng, khiến dì Vương nhớ đến cây hoa quế thơm ngào ngạt mà bà trồng trong sân nhà khi còn nhỏ.
Vừa đến mùa thu hoa nở, hương thơm liền bay đi mười dặm, khiến người xung quanh đi ngang qua đều muốn dừng chân lại quan sát.
Hái một nhành cây xuống, đặt ở trong nhà thì có thể lưu hương được mấy ngày, không khí cũng trở nên ngọt ngào.Người trong nhà sẽ dùng hoa quế đi làm bánh hoa quế, hoặc là phơi khô để pha trà uống.Dì Vương cho rằng bánh hoa quế thơm ngon mà bà ấy ăn khi còn nhỏ là bánh hoa quế thơm ngon nhất, nhưng bánh đậu xanh hoa quế hôm nay đã nói với bà ấy rằng: Cái này càng ngon gấp bội!Bánh đậu xanh mềm ngọt lại thanh, nhân hoa quế tươi mát nhẹ nhàng vừa miệng, ngọt đến nao lòng, nhưng không hề béo ngậy một chút nào.
Khiến người ta không muốn nuốt xuống, mà chỉ muốn lưu lại vị ngọt thật lâu trên đầu lưỡi.Giờ phút này, dì Vương không còn cảm giác nhìn thấy những chiếc bánh đậu xanh tinh xảo mà không nỡ ăn nữa, trong mắt trong lòng đều muốn cảm nhận được càng nhiều hơn mỹ vị từ chiếc bánh đậu xanh.Dì Trương thấy dì Vương ăn ngon đến vậy thì trong lòng vô cùng hiếu kỳ.Cái này khiến bà ta nhớ đến nỗi sợ hãi bị chi phối bởi món nước ô mai của Bạch Nhất Nặc làm mấy ngày này.Kể từ hôm bị dì Lâm khịa, sau khi không uống được nước ô mai, bà ta giống như đi vào một lối rẽ, căn bản không thể bỏ được mặt mũi mà nói mình cũng muốn thử một chút.Chỉ có thể nhìn những người bạn khác từng người từng người uống nước ô mai, gia nhập vào phe cánh bị nước ô mai bắt làm tù binh.Tội nghiệt do mình gây ra rốt cuộc phải tự trả.Dì Lâm bị dì Trương móc mỉa không còn nói muốn bưng nước ô mai cho bà ta nữa, lần này bà mang bánh đậu xanh đến cũng không có ý định chia cho bà ta.Dì Trương chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, nhưng giọng điệu như vừa ăn mấy quả chanh: "Bánh đậu xanh này tôi cũng chẳng hiếm lạ gì.
Muốn ăn thì chỉ cần bảo con gái mua cho."…Hôm đó Đinh Lâm bắt gặp tại trận Dương Phàm trốn trong phòng lén ăn mì lạnh dầu đỏ, liền lôi nó ra giáo dục một trận.Dương Phàm rất nghe lời, thậm chí còn thề rằng sẽ không bao giờ ăn đồ ăn vặt của chợ đen nữa, điều này khiến Đinh Lâm rất an tâm.Mặc dù Đinh Lâm có chút bị khuất phục bởi hương vị của món mì lạnh dầu đỏ, nhưng các bậc cha mẹ thì lúc nào chả có tiêu chuẩn kép, chị ấy có