Nếu đây là sự thật.
Tiêu Tuyên kia muốn giết Đại Vu, hơn nữa còn tìm được chút đầu mối rồi.
Nhưng Tiêu Tuyên thân là hoàng tử thậm chí là Thái Tử Bắc Hạ, tại sao lại muốn giết Đại Vu?
Đại Vu thống lĩnh Vu sư, tuy là kẻ thù của Nam Hạ, nhưng vẫn là cánh tay đắc lực của hoàng thất Bắc Hạ, Bắc Hạ nếu muốn thống nhất thiên hạ, tuyệt không thể rời khỏi sự trợ giúp của Đại Vu.
Tuy nhiên …… hai người này hẳn là có vài điểm không hợp nhau, dẫu sao một núi không thể chứa hai hổ, một quốc gia không thể có hai chủ.
Vậy nên việc Tiêu Tuyên muốn giết Đại Vu, cũng có vẻ khá hợp tình hợp lý.
Nhưng tại sao Tiêu Tuyên lại tìm tới bọn họ, với cả tại sao lại tìm được bọn họ?
Lăng Phượng Tiêu nhặt con chim màu lục lam kỳ lạ lên, mỏ nó dài và mỏng, trông phần đầu rất giống một con vịt bự.
Bị Lăng Phượng Tiêu nhấc lên như vậy, nó tỉnh dậy sau cơn mê, kêu to: “Ca ——”
Lâm Sơ: “……”
Hắn biết rồi.
Lăng Phượng Tiêu cũng nghĩ tới, nói: “Tầm Hương.”
Hồi còn học ở Học Cung, bọn họ từng học qua một môn 《 Nhận biết linh thú 》, giới thiệu về tất cả các loại chim muông thú vật trong Bát Hoang.
“Tầm hương” chính là một trong số đó, 《 Đại Hoang Dị Chí 》 có ghi chép, rằng loài chim này màu sắc thay đổi thất thường, mỏ như mỏ vịt, kêu như ngỗng kêu, có thể lần theo hương thơm cách xa cả ngàn dặm.
Lăng Phượng Tiêu nói: “Trên người ta có huân hương, tuy dùng nhiều thân phận khác nhau, nhưng bởi vì sử dụng Phượng Hoàng Điệp, nên có mấy hương liệu không thể thay đổi.”
Điều này có thể giải thích tại sao Tiêu Tuyên tìm được bọn họ.
Năm đó hai người đi Bắc Hạ, từng ở chung xe ngựa với vị hoàng tử này một đoạn thời gian.
Nếu hắn có mưu đồ, hoàn toàn có thể thu thập một ít mùi hương trên người Lăng Phượng Tiêu, để trong tương lai có thể dùng “Tầm Hương” này đi tìm bọn họ.
Mà tại Thiên Chiếu Hội năm đó, Việt Nhược Hạc gặp nạn, hắn cùng Lăng Phượng Tiêu ra tay tương trợ, hai người đều phô bày thực lực độ kiếp.
Bởi vậy Tiêu Tuyên mới biết hai người Đan Chu Ngọc Tố này không chống lại Bắc Hạ, mà thực lực còn cực kỳ cao cường.
Nếu đúng như lời bức thư này nói, “Ta sắp chết”, tứ cố vô thân gì đó, thì dưới tình huống được ăn cả ngã về không như vậy, hắn cầu cứu bọn họ cũng có vẻ dễ hiểu.
Điều này là khả thi.
Hơn nữa, nếu đúng như vậy, thì đây chính là cơ hội trời cho để giải quyết Đại Vu.
Mà Tiêu Tuyên ……
Người này đương nhiên không đáng tin cậy như Lăng Phượng Tiêu, nhưng cũng không vô dụng như Tiêu Linh Dương, là một người có mưu lược.
Thật sự cũng có chút nguy hiểm —— nhỡ đâu đây là một cái bẫy thì sao?
Lâm Sơ nhìn nhìn Lăng Phượng Tiêu.
Chợt thấy Lăng Phượng Tiêu nói: “Khó có thể là Đại Vu.
Tên Đại Vu này…… có huyễn thân có thể đi tới mọi nơi trong thiên địa, nếu muốn giết chúng ta, cũng phải giáp mặt giết.”
Lâm Sơ gật gật đầu.
Huyễn thân, là năng lực khó nhằn nhất của Đại Vu.
Hắn mới từng gặp Đại Vu hai lần, đoán chừng tu vi người này ít nhất cũng phải độ kiếp đỉnh.
Hơn nữa…… phô bày ra tu vi độ kiếp đỉnh, không phải chân thân hắn, mà là huyễn thân.
Truyền thuyết Đại Vu được Đại ma thượng cổ truyền thừa, có thể hóa thân ngàn vạn —— có nghĩa là, giết huyễn thân, cũng không gây ra thương tổn gì cho chân thân.
Mà bọn họ từ đầu đến cuối…… chưa bao giờ được diện kiến chân thân, cũng như thực lực chân chính của Đại Vu.
Lâm Sơ hỏi: “Đi không?”
Lăng Phượng Tiêu đáp: “Đi Cự Bắc thành trước, rồi mới đi