Hành lang tối tăm, hai bên điểm xuyến ánh đèn, không khí ngột ngạt, thi thoảng có người qua lại.
Đi được nửa đường, mặt chuột dẫn đường bỗng đánh tiếng: “Nữ hiệp, y phục ngài có hơi xộc xệch, tới chỗ này thay trang phục khác nhé.
”
Lăng Phượng Tiêu gật đầu: “Được.
”
Lâm Sơ cũng đi theo vào phòng.
—— “Chợ đêm” này e là đã bán rất nhiều “Tiểu nương”, vậy mà còn có một phòng thay đồ đầy đủ đồ đạc, vách tường bên cạnh treo bạt ngàn các loại y phục.
Mặt chuột gọi: “Tứ Nương, lại đây trang điểm.
”
“Dạ.
” Nữ nhân được gọi là “Tứ Nương” kia có một nốt ruồi đen to tướng trên cằm, khóe mắt xếch lên, càng thêm vài phần hung tướng, trông rất giống một tú bà.
Tú bà hỏi: “Hàng mới à?”
Lăng Phượng Tiêu lãnh đạm nói: “Cho nàng ra ngoài.
”
Mặt chuột biến sắc, đẩy tú bà ra cửa, cung kính đóng cửa lại.
Lăng Phượng Tiêu bắt đầu chọn lựa trong đống quần áo.
—— bọn họ vì để diễn đạt nhất có thể, không chỉ dựng lên hình tượng “Tỷ muội gặp nạn”, mà còn cố ý chém vài nhát đao lên quần áo, mấy ngày qua bôn ba khắp nơi còn dính không ít đất cát, quả là giống y như thật vậy.
—— tiếp đến, trước mặt Lâm Sơ xuất hiện một bộ bạch y.
Lăng Phượng Tiêu cầm một kiện màu đỏ lên: “Ta sang bên kia thay.
”
Lâm Sơ: “Ừ.
”
Lăng Phượng Tiêu đi ra sau tấm bình phong.
Lâm Sơ bắt đầu thay quần áo.
Bộ váy này được tạo thành từ lụa trắng thượng hạng, mỏng như cánh ve, chất liệu mát rượi như nước chảy, mặc trên người không có bất cứ cảm giác gì.
Lâm Sơ loay hoay mãi mới cài được khuy eo thùa khuyết, soi mình trước gương, thật sự không thể không tán thưởng cái khí chất tiên nữ xuất trần này.
Kiểu dáng y phục rất đơn giản, lưu vân tay áo, bạc nhẹ thắt eo, hoa văn —— cũng chỉ là hoa văn chìm mây và nước, mặc lên người, tựa như ánh trăng soi bóng, như băng như tuyết.
Hắn nghĩ nghĩ, xuất phát từ thẩm mỹ suy xét, nên thả tóc ra.
—— tiên nữ lại càng thêm thoát tục hơn.
Hắn rất vừa lòng với hình tượng của mình, nhưng Đại tiểu thư vẫn còn chưa ra, đành phải chờ bên ngoài vậy.
—— bây giờ hắn đã biết cảm giác chờ bạn gái trang điểm mỗi ngày mà tên bạn cùng phòng đại học suốt ngày kêu gào là như thế nào rồi.
Lại qua mười lăm phút, Đại tiểu thư mới bước ra từ sau bức bình phong.
Trong phòng ánh đèn lờ mờ, càng chiếu lên dáng vẻ người ấy lung linh rạng rỡ.
Lâm Sơ có chút hoảng hốt, chỉ cảm thấy sắc đẹp thế gian này, đến đây đã là cực hạn rồi.
Hoa y đỏ tươi diễm lệ uốn lượn, viền áo thêu kim sắc mẫu đơn, dưới khóe mắt bên phải, điểm một giọt lệ tựa như kim sa.
Đại tiểu thư hiếm khi vấn mái tóc đen như mực lên cao, hai bên cài kim bộ diêu*, ở giữa cài một viên ngọc đỏ thẫm hình thoi, cùng y phục tôn nhau lên rực rỡ.
Sắc màu của thế gian này, phảng phất như đều tụ lại nơi đó, tạo thành một màu diễm lệ đến cực điểm.
Lâm Sơ ngẫm nghĩ, vừa rồi mặt chuột kia bảo hai mỹ tiểu nương này bán không được ngàn lượng hoàng kim —— nhưng nếu gã ta nhìn thấy Đại tiểu thư lúc này thôi, chắc chắn sẽ tự vả mặt mình đôm đốp.
Hắn nhìn Lăng Phượng Tiêu, phát hiện Lăng Phượng Tiêu cũng đang nhìn hắn.
Cứ nhìn nhau như vậy thật lâu, Lăng Phượng Tiêu mới quay mặt sang một bên, xé xuống một tấm lụa mỏng như cánh ve từ kiện bạch y bên cạnh, lại lấy mấy cái móc bạc xuống, cầm chúng tiến về phía trước.
Sau đó, trên mặt Lâm Sơ có thêm một chiếc khăn che mặt.
—— một nửa khuôn mặt được lụa mỏng che lại, vậy mà càng thêm vài phần thoát tục.
Đại tiểu thư nói: “Nếu ngươi thực sự bị bán, trăm vạn lượng hoàng kim cũng không sánh nổi.
”
Lâm Sơ được Đại tiểu thư khen ngợi, cũng rất chân thành khen lại: “Ngươi bây giờ cũng khác gì họa quốc loạn triều đâu chứ.
”
Đại tiểu thư bật cười.
“Đi thôi.
”
Vừa ra khỏi cửa, đã thấy ánh mắt như si như ngốc của mặt chuột và Tứ Nương.
Lăng Phượng Tiêu lạnh lùng nói: “Còn không đi mau?”
—— bọn họ bừng tỉnh một cái: “Đi, đi.
”
Hành lang phía trước rộng lớn sáng ngời, đi thêm một đoạn đường, rẽ qua một khúc quanh, rốt cuộc cũng đặt chân tới một đại sảnh nguy nga tráng lệ.
Trước sảnh đặt một chiếc bàn dài, trên bàn bày một kiện bảo vật, ngồi cạnh bàn là một ông lão mặc hoa phục đầy khí chất.
Gã sai vặt gần đó đang cúi đầu xướng giá cho ông lão.
“Ba ngàn lượng vàng, lần thứ hai ——”
“Khách nhân thiên tự 13 tăng giá, 3500 lượng vàng ——”
“3500 lượng vàng, lần thứ nhất ——”
Đại để đây chính là xướng giá