Ba thần thể của anh nhanh chóng hợp lại làm một, mặc dù những chiến thuyền này được tạo ra bằng vàng tinh luyện của sao Kim hoặc của mặt trời, hơn nữa còn được khắc bằng rất pháp trận, nhưng cuối cùng vẫn chỉ là thiên bảo, làm sao có thể chịu nổi đòn tấn công mạnh mẽ từ thần thể của Diệp Thành cơ chứ?
Ngay sau đó bảy tám chiến thuyền bị anh phá nát ngay tức khắc, rất nhiều các tu sĩ Kim Đan ở trên chiến thuyền giống như một miếng đậu phụ, bị Diệp Thành đánh thành vô số mảnh vụn, mấy vạn tu sĩ Kim Đan không chịu nổi sức mạnh khủng khiếp từ chiêu thức của anh, liên tục nổ tan xác trong không trung cùng với các chiến thuyền.
Nhưng vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó Diệp Thành đã dùng kiếm thay đao để thi triển ra Thần Lôi Khai Thiên Đao, một đao quét ngang trời đất, đao khí liên tục tung hoành trong không trung, liên tục chém chết mười mấy tu sĩ Nguyên Anh! Những tu sĩ Nguyên Anh đó trên người có tới mấy món pháp bảo phòng thân nhưng cũng không thể nào chịu đựng nổi quá một giây, bị chém thành hai mảnh ở ngay trên không trung.
“Phốc phốc phốc!”
Gần như chỉ dùng một đao, quân đoàn hùng mạnh đến từ bên ngoài vũ trụ với sức mạnh và số lượng tuyệt đối đến đây với sự tham vọng muốn chinh phục Trái Đất và các cả tinh vực bị lãng quên đã bị thương tổn vô cùng nặng nề.
Mấy trăm tu sĩ Nguyên Anh đã chết.
“Sao cậu dám?”
Mấy vị Thái Thượng trưởng lão đều vô cùng phẫn nộ, đến cả thiếu chủ Vân Thần cũng trợn trừng hai mắt, ánh mắt lóe lên sự phẫn nộ tột cùng không thể nào che dấu.
Đối mặt với đại quân hùng mạnh cả triệu người, người bình thường không phải sẽ sợ hãi cầu xin sự tha thứ, nhún nhường muốn bàn điều kiện, đến khi bị ép tới đường cùng mới ra tay hay sao? Diệp Thành lại có thể đối mặt với sức ép của quân đội hàng triệu người nhưng tâm vẫn vững như núi Thái Sơn, ra tay đánh