Tuy không thể dùng Nhất Kiếm Cách Thế, nhưng Diệp Thành vẫn có sức mạnh Bán Nguyên.
Thần thể, thần hồn và thần anh của anh đã đến trên cảnh giới Xuất Khiếu, thể xác và hồn phách mạnh tới nỗi không thể tin được.
Pháp lực có nguồn năng lượng liên tục không ngừng, tựa như một động cơ chiến đấu vô hạn.
Diệp Thành không hề quan tâm những kẻ này xông lên đánh như thế nào, anh chỉ bổ một nhát ra chém đôi cả nhật nguyệt.
"Bốp bốp bốp!"
Mỗi một lần thanh tiên kiếm trong tay Diệp Thành va chạm với mấy món chuẩn tiên bảo là lại phát ra tiếng kêu như sấm rền.
Nó tạo ra dư chấn tới nỗi tu sĩ trong mấy nghìn dặm xung quanh hồn phách như muốn nứt ra, cơ thể gần như vỡ nát, khí tức thần thánh cuồn cuộn và ánh tiên lan đầy khu vực đó.
Đánh đến cuối cùng khu vực đó gần như biến thành một vùng đất chết.
Chỉ có chiến trận do Bán Bộ Chân Tiên tạo ra, hoặc là các Thần Tử có chuẩn tiên bảo mới có thể miễn cưỡng tham gia cuộc chiến này.
Các Thần Tử tuy pháp lực kém xa Bán Bộ Chân Tiên, pháp lực toàn thân chỉ đủ dùng cho chuẩn tiên bảo tung ra một hai kích, nhưng thế cũng đủ rồi.
Một Thần Tử đi lên là một đòn.
Mười mấy Thần Tử là mười mấy đòn.
Họ quấy nhiễu Diệp Thành khá nhiều, bởi muốn làm Diệp Thành bị thương thì chỉ có chuẩn tiên bảo và sức mạnh của Bán Bộ Chân Tiên mới được.
Đòn tấn cồn của Diệp Thành tuy rằng độc nhất vô nhị, nhưng thể xác và hồn phách của anh dù sao mãi vẫn chưa hoàn toàn đạt