“Ha ha ha ha ha!”, đám đông lại cười lớn.
“Hãy nhìn tôi đây!”
Một tán tu trong số đó bước ra, người xung quanh lập tức đơ mặt, ngay cả mấy trưởng lão của Bồng Lai Tiên Sơn cũng chăm chú nhìn lại.
Người đàn ông trung niên dáng vẻ thô kệch kia tên là Vô Đao Khách, một tán tu danh tiếng lẫy lừng ở biển sao, tuổi thọ hơn ba vạn năm, là một trong vài người mạnh nhất dưới Bán Bộ Chân Tiên.
Nhất là Vô Đao Khách còn là võ tu rất hiếm thấy, chuyên tu xác thịt và võ đạo.
Nghe nói thanh Vô Ảnh Đao trong tay gã được chế tạo bằng thiên thạch sắt.
Thân đao đen nhánh, kiên cố vô cùng, có thể đỡ được một đòn của bán tiên bảo, chuyên phá chân nguyên của người tu tiên, là thiên bảo đỉnh cấp.
Nghe nói Đại Thần Tử Kim Ô Môn cũng cực kỳ tán thưởng gã, từng mở lời chiêu mộ nhưng lại bị Vô Đao Khách từ chối.
Lúc này, đứng trước Chân Tiên tương lai có tiềm lực vô hạn như Diệp Thành, ngay cả gã cũng có ý nghĩ muốn đầu quân.
“Biến cho ta!”
Vô Đao Khách bước ra một bước, nháy mắt đã vượt qua mấy trăm dặm.
Xác thịt của gã mạnh vô cùng, phá thủng vô số tầng không gian, tạo thành một lối đi như khe nứt tối đen trên không trung.
Tóc gã bung xõa, hai con ngươi hung hăng, thanh đao phá chân nguyên trong tay gã tỏa ra ánh đao vô cùng chói sáng.
Một đao ấy