Vân Thần gào lên tức giận, hắn vô cùng phẫn nộ và cả kinh hoàng.
Lúc này vị thiếu chủ Kim Ô Môn này cuối cùng cũng hiểu vì sao em trai mình và sáu vị Thái Thượng trưởng lão liên thủ, lại có cả chuẩn tiên bảo thế mà lại bị Diệp Thành đánh bại hết, thì ra tên Diệp Thành này lại mạnh mẽ như thế.
Từ nhát kiếm đó, hắn thậm chí có cảm giác như đang đối mặt với phụ hoàng của mình là Kim Ô Chân Tiên!
"Cùng lên!"
"Rắc rắc!"
Khoảnh khắc đó trên bầu trời cờ bay ngập trời, chiến tướng nhiều như mưa.
Vô số tu sĩ Kim Đan hoặc Nguyên Anh của giáo phái lớn ngoại vực hoàn hồn lại thì đỏ cả mắt lên, điên cuồng xông lên không màng sinh tử.
Nhiều chiến thuyền thì dùng đến pháp trận mạnh nhất, chín mươi chín luồng thần lôi đồng thời vang lên, một đòn có thể sánh với cường giả Nguyên Anh đỉnh phong.
"Giết!"
Vô số tiếng chém giết chấn động bầu trời, hàng nghìn hàng vạn ánh sáng tràn đầy hư không, ánh sáng xuyên thủng cả mặt trời.
Làn sóng năng lượng đáng sợ đập lên mặt đất khiến đất trời đều run rẩy, hư không nứt toác.
Đây quả thật là trận chiến của thần mà trước nay chưa bao giờ có.
Tu sĩ Kim Đan chỉ như con kiến hôi trong cuộc chiến này, Diệp Thành vỗ một cái đã chết hàng trăm hàng nghìn, tu sĩ Nguyên Anh thì cũng bị giết vô số.
"Ầm ầm ầm!"
Nơi trung tâm của trận chiến mà Diệp Thành đứng đã hoàn toàn biến thành một biển ánh sáng.
Vô số xích thần trật tự và sức mạnh pháp tắc dao động trong đó, ánh chớp lập lòe giao thoa.
Gần như bất cứ lúc này cũng có hàng trăm hàng nghìn tu sĩ Kim Đan hoặc Nguyên Anh chết đi.
Diệp Thành chém một kiếm xuống