Nhưng Thạch Lập Khải chỉ lạnh nhạt nhìn cô ta, mấy cậu chủ, đạo diễn chung quanh đều cười mà không nói gì, hoàn toàn không còn sự thân thiết vừa rồi, họ đều đang đợi cô ta quyết định.
“Mình còn định cà cưa tên này hai ngày, có được lợi ích rồi mới trao đổi, nhưng sao tên này gấp gáp thế?”
Nghĩ như vậy, Tạ Yên Nhiên dùng ánh mắt cầu cứu Lưu Bộ Phàm.
Mà lúc này, cậu chủ tự nhận là hào môn Yên Kinh kia lại rụt đầu ra vẻ không liên quan gì tới mình.
Tạ Yên Nhiên còn không hiểu sao, Lưu Bộ Phàm nà hoàn toàn không phải là cậu chủ nhà họ Lưu gì mà chỉ là một tên tay sai “lái buôn”, là kẻ dẫn mối thôi.
“Ngại quá cậu Thạch, hôm nay tôi tới tham gia bữa tiệc với bạn nên buổi tối về cùng họ...”, Tạ Yên Nhiên nở nụ cười nhận lỗi.
Làm quen với Thạch Lập Khải, cô ta sẽ không từ chối, dù sao Thạch Lập Khải cũng là cậu chủ của công ty giải trí Lăng Vân, cậu ấm nổi tiếng của showbiz.
Nhưng cô ta nên dùng thân phận bạn gái chân chính của hắn để trèo lên giới giải trí mà không phải như bây giờ, bị lợi dụng, trở thành người mẫu quèn bị lợi dụng quy tắc ngầm, thế này quá rẻ mạt!
Từ nhỏ Tạ Yên Nhiên đã biết thứ gì khó chiếm được thì sẽ càng quý trọng.
Nếu cô ta dễ dàng vào tay Thạch Lập Khải như vậy thì sợ là chơi chán rồi sẽ đá cô ta đi ngay.
“Cô gái, cô phải biết là cơ hội để được lọt vào mắt xanh của cậu Thạch khó bao nhiêu”, một người đàn ông trung niên bên cạnh ngắt lời.
Gã được mọi người gọi là tổng giám đốc Dương, hình như là một chủ tịch công ty tầm trung trong giới giải trí, cũng từng nâng đỡ thành công vài minh tinh, tuy không thể bằng công ty giải trí Lăng Vân nhưng cũng là nhân vật phong vân của showbiz.
“Đúng đó, em gái Yên Nhiên à, có cơ hội thì phải nắm lấy!”, Đỗ Uyển Uyển mặc váy đỏ rực, cực kỳ xinh đẹp kế bên cũng khuyên nhủ.
Đối với kim chủ của mình, Đỗ Uyển Uyển có thể không hiểu sao, vì nịnh bợ Thạch Lập Khải mà cô ta không chỉ không ngăn cản, ngược lại còn chủ động giúp kéo mối cho Thạch Lập Khải, thậm chí còn chơi 3p gì đó.
Cũng bởi thế nên cô ta mới làm hài lòng Thạch Lập Khải, bò lên địa vị hôm nay.
“Hừ, loại sinh viên nghệ thuật như cô nhiều như lông trâu, không biết có bao nhiêu người đang chờ được cậu Thạch thị tẩm kìa.
Trong ngành, không muốn trả giá mà muốn được nâng lên cao à? Đừng nghĩ tới chuyện khôn lỏi vậy chứ”.
Một đạo diễn nổi tiếng khác cười lạnh, dù gã này nói quá trắng trợn như thế nhưng những người chung quanh đã quen quá rồi.
Mặt ngoài nhìn vào giới giải trí thì thấy rực rỡ xinh đẹp, các ngôi sao nữ trong sáng thanh khiết, nhưng thực chất đó là nơi tụ tập trai xinh gái đẹp cho các đại gia.
Tất nhiên là bên trong sẽ có những giao dịch nhơ bẩn, ngủ để có cơ hội diễn thử ở Hollywood đã không còn là quy tắc ngầm mà đã là luật công khai rồi.
Được mọi người khuyên, Tạ Yên Nhiên dao động, cô ta biết cơ hội này quá tốt, nếu bỏ lỡ thì sợ là khó có thể làm quen Thạch Lập Khải lần nữa.
Nhưng nếu làm vậy thì chẳng khác nào cô ta đã đưa ra lợi thế lớn nhất của mình, Tạ Yên Nhiên vẫn có chút không cam tâm.
Thấy bộ dạng rối rắm của Tạ Yên Nhiên, Thạch Lập Khải cười lạnh trong lòng: Đúng là tấm chiếu mới, chỉ bằng chút tư sắc và khí chất là muốn trói chân tôi à?
Thạch Lập Khải quyết định thêm dầu vào lửa, rèn sắt khi còn nóng, ăn miếng thịt mỡ tự dâng tới cửa này.
Hắn cười nhạt: “Cô đi với bạn, thế thì họ đâu?”
Tạ Yên Nhiên sửng sốt, cô ta còn chưa nói gì, Lưu Bộ Phàm đã tiến lên bợ đỡ đáp: “Cậu Thạch, mấy người bạn của Yên Nhiên ở bên kia”.
Theo hướng Lưu Bộ Phàm chỉ, ánh mắt mọi người thấy đám Diệp Thành.
Nhưng điều khiến họ kinh ngạc là Aokawa Sayuri cũng ở đó, họ đang trò chuyện rôm rả, hơn nữa cô có vẻ đang rất thân mật với một người thanh niên trong số đó.
Kiểu thân mật này thì cậu Thạch chưa từng thấy ở trên người Aokawa Sayuri.
“Họ quen biết Aokawa Sayuri sao?”, đồng tử Thạch Lập Khải co rút.
Aokawa Sayuri chính là minh tinh nổi tiếng của Đảo Quốc nhưng không biết tại sao