Lời này vừa nói ra, đừng nói bố con nhà họ Bạch, ngay cả chính Diệp Thành cũng trở nên nghiêm túc.
Anh đặt ly rượu xuống, ngẩng đầu nhìn thì thấy giữa không trung, có bảy, tám người mặc trường bào màu đen bay lên trời xanh, người dẫn đầu chính là Đại giáo chủ mặc áo bào đen ngày đó trên đỉnh Hoa Sơn, Joyce Taylor sao?
Người vừa nói chính là ông ta, sức mạnh mà Đại giáo chủ này thể hiện ra ngoài chắc chắn đã đạt tới Thần Cảnh cấp cao, khi dùng hết toàn lực thì đạt tới Thần Cảnh đỉnh phong cũng không phải việc khó, cho dù là Tiêu Nghĩa Tuyệt trước khi được tái tạo cơ thể thì cũng không phải là đối thủ.
“Đại giáo chủ của Huyết Minh, Joyce Taylor xin ra mắt Diệp Tiên sư!”
Joyce đặt tay lên ngực, khom người chào, trông khá phong độ lễ nghĩa nhưng trong mắt lại rất ngạo mạn, ông ta mỉm cười: “Xin cho phép tôi được phép giới thiệu các đồng bạn của mình với cậu!”
“Vị này là Hắc y giáo chủ thứ hai, tương ứng lá bài “Xe tăng”, Jeter”.
Theo lời Joyce, người bên vạm vỡ nhất bên tráng cởi áo choàng, để lộ ra cơ thể to lớn và dữ tợn của mình, rõ ràng đây là một con quái vật.
“Vị này chính là Hắc y giáo chủ thứ ba, tương ứng với lá bài tarot “Ảo thuật gia” - Oliana”.
Bên cạnh Jeter là một bóng người nhỏ xinh, cô ta lộ ra gương mặt, đó là một người đẹp sexy tóc vàng mắt xanh, hiển nhiên cô ta là một phù thủy rất nổi tiếng.
“Hắc y giáo chủ thứ tư tương ứng với bài Tarot “Người treo ngược”, Ibis”.
Người này cũng thả nón choàng xuống, lộ ra mái tóc rực rỡ, gương mặt trắng bệch và vết cắt đặc biệt tạo thành đôi môi đỏ chót.
Mặt Bạch Triển Kỳ trầm xuống, kinh hãi nói: “Thằng hề!”
Ibis ăn mặc như thằng hề, lại là Hắc y giáo chủ có tiếng xấu xa nhất trong Huyết Minh.
Tên này từng giết ngàn vạn người, có vài lần giết người cũng chỉ để vui vẻ mà không phải là dự tính hay kế hoạch gì cả, tên này được phương Tây công nhận là kẻ nguy hiểm nhất thế giới.
Nhưng Joyce lại giới thiệu tiếp.
“Đây là Hắc y giáo chủ thứ năm, tương ứng lá bài “Nữ Hoàng”, Naiyali”.
Cũng là phái nữ nhưng Naiyali ăn mặc quyến rũ hơn Oliana rất nhiều.
Cô ta mặc bộ đồ bó sát bằng da, lộ phần lớn da thịt trắng như tuyết ở ngoài khiến cho mấy người đàn ông nhìn thấy đều không nhịn được mà hít ngược một hơi.
Người này là Succubus.
“Hắc y giáo chủ thứ sáu tương ứng là bài “Sức mạnh”, Fenrir”.
Fenrir cũng là một người to cao, hơn nữa cánh tay và đùi còn mọc ra lông rậm màu trắngm môi nhếch lên, há miệng hú dài một tiếng, hiển nhiên là đang chứng minh thân phận người sói của mình.
“Còn về Hắc y giáo chủ thứ bảy, lá bài tương ứng là “Tử Thần”, Lucifer”.
Nhắc tới người cuối cùng, trên mặt Joyce xuất hiện sự kính trọng, nụ cười vốn thô lỗ cũng trở nên nghiêm túc hơn.
“Ha ha ha...”
Lucifer cười lạnh, hai tay vung lên, áo choàng chia năm xẻ bảy, lộ ra mặt thật.
Kẻ này cười như điên, sau lưng có đôi cảnh màu đen đang run rẩy, lông vũ màu đang bị chấn động nên rớt xuống.
“Tôi xin tự giới thiệu với Diệp Tiên sư về bản thân lần nữa, tôi là Đọa Thiên Sứ”.
Diệp Thành vẫn chẳng hề thay đổi sắc mặt, anh thản nhiên nói: “Xem ra trong trận chiến nghìn năm trước, Tòa Thánh cũng sinh ra không ít kẻ phản bội nhỉ”.
Nghe anh nói thế, Lucifer giận dữ, nhưng Diệp Thành hoàn toàn chẳng màng, anh nhìn Joyce cười lạnh: “Ông dẫn theo một đám không ra hình người chạy tới đây để giành đệ tử của Diệp mỗ này à?”
Nghe anh nói, trong đầu Bạch Vũ Hàn trống rỗng, lòng lại sung sướng, miệng thốt lên: “Diệp Tiên sư nói con là đệ tử của anh ấy, anh ấy nhận con rồi”.
Mà sắc mặt Bạch Triển Kỳ lại lạnh như băng, ông ta cắn răng nói: “Huyết Minh chỉ còn bảy Hắc y giáo chủ, không ngờ là đến đây hết một lượt.
Chuyện này là quỷ dị mà, rốt cuộc các người lẻn vào Hoa Hạ bằng cách nào?”
Joyce cũng không