Thân thể Hải Hoàng Lưu Ly vô cùng mạnh mẽ, cho dù là ở thiên hà Overlord liên tục xuất hiện cường giả Nguyên Anh thì cũng là một trong ba thần thể mạnh nhất, đừng nói chỉ là một linh thể thú, cho dù là thần thể thú mạnh hơn nữa cũng không phải là đối thủ của thân thể Hải Hoàng Lưu Ly.
Chiến Lang Vương và Diệp Thành liên tục va chạm với tần suất cực cao, bị sức mạnh khủng khiếp của anh va chạm khiến các bộ phận trực tiếp bị nghiền nát, từ ngực đến hộp sọ, tứ chi và nội tạng giống như bị một chiếc xe chở hàng trọng tải lớn trực tiếp đụng vào.
Thân thể của ông ta ngay lập tức bị nghiền nát thành một đống thịt vụn.
Mà lúc này mọi người còn chưa kịp kinh ngạc, Joyce và Hoạt Phật Lãng Nhật đã tấn công.
Diệp Thành vẻ mặt vô cùng lạnh lùng nhưng tia sáng xanh từ trong mắt ánh lên thần niệm vô cùng rực rỡ, anh vung tay đánh ra một chiêu, Nguyên Thủy Thần Kiếm xé gió bay ra, trực tiếp chém lên bàn tay ảo ảnh của sư tổ Đạt Ma, ngay sau đó dựa theo cảm ứng trực tiếp chém lên trên người của Hoạt Phật Lãng Nhật.
Hoạt Phật Lãng Nhật nhìn bề ngoài không hề bị tổn thương chút nào, nhưng linh hồn của lão ta đã bị kiếm khí vô hình của Nguyên Thủy Thần Kiếm chém nát thành hai mảnh.
Vị Hoạt Phật nổi danh này nhanh chóng trở nên già nua suy yếu với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng hai chân của lão ta liên tục run rẩy, không thể đứng vững nổi nữa.
Thần hồn gần như bị chém đứt thành hai đoạn, điều đó có nghĩa là lão ta sẽ không còn sử dụng pháp thuật được nữa.
Bởi vì lão ta đến cả khả năng tập trung tinh thần để thi triển pháp thuật cũng không làm được nữa rồi.
“A!”
Cuối cùng còn lại mỗi mình Joyce, ông ta đã trở nên điên cuồng bất chấp tất cả, Diệp Thành giao thủ với Joyce đến chiêu thứ bảy đã đánh nát thanh kiếm xương của ông ta, trực tiếp vươn hai tay ra xé nát đôi cánh hắc ám dài năm sáu mét sau lưng ông ta xuống.
Joyce hét thảm một tiếng, từ trên trời rơi thẳng xuống đất, không biết sống chết ra sao.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, đối mặt với sự liên thủ của ba Bán Bộ Huyền Tiên, Diệp Thành giết một người, phế đi một người, đánh bị thương một người.
Trong khe núi chỉ còn lại sự tĩnh lặng tuyệt đối, các cường giả Thần Cảnh còn lại mặt tái mét, cơ thể bọn họ giống như rơi xuống hầm băng.
Chỉ có Diệp Thành là vẫn còn đứng trong không trung, hai tay vẫn đang cầm đôi cánh hắc ám dài mấy mét còn lưu lại máu tươi đen kịt, ánh mắt vô cùng lãnh đạm giống như một chiến thần bất khả chiến bại!
“Đây mới là vô địch thiên hạ thật sự!”
Đường Tuấn Nghị ngẩng cao đầu, trong lòng vô cùng sùng bái, kính ngưỡng nhìn về phía Diệp Thành.
Bây giờ ngay cả gió Bắc thường xuyên rít gào ở nơi đây cũng đã ngừng lại, toàn bộ khe núi chỉ còn lại sự tĩnh lặng đến đáng sợ, chỉ có Linh Tuyền vẫn không ngừng tuôn chảy truyền từng đợt linh khí, ngoài ra không có một ai dám phát ra dù chỉ là một chút tiếng động.
Các cường giả Thần Cảnh như chết lặng đứng chôn chân tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, liên tục run rẩy.
Chiến Lang Vương chết rồi, Hoạt Phật Lãng Nhật bị phế đi, Joyce cũng bị trọng thương sắp chết…
Chỉ với vài cái búng tay, tình thế trong khe núi băng đã thay đổi hoàn toàn.
Mười phút trước, hai mươi cường giả Thần Cảnh mạnh mẽ uy chấn bốn phương liên thủ đánh tới như vũ bão.
Thuyền trưởng Huyết Sa, Ghana thượng sư, Đại tế tư Eaton, người nào không phải là nhân vật đứng ở trên đỉnh cao của thế giới cơ chứ?
Ngoài ra còn có ba Bán Bộ Huyền Tiên vô cùng mạnh mẽ là Hắc Y Đại giáo chủ Joyce, người thành lập ra Thiếu Lâm tự - Hoạt Phật Lãng Nhật, Chiến Lang Vương của Tuyết Thành.
Đường ranh giới mà Diệp Thành vẽ ra lúc trước cùng với câu nói: “Kẻ dám vượt qua, chết”, trong mắt những cường giả Thần Cảnh này trước đây giống như một trò đùa mà thôi.
Nhưng bây giờ đến cả Chiến Lang Vương cũng bị Diệp Thành đạp dưới chân, lại thêm cả Sáp Sí Hổ và Rắn Hổ Đen chết đi lúc trước, trong vách núi rộng hàng ngàn mét vuông này đã có hơn mười mấy cường giả Thần Cảnh đã ngã xuống!
Việc này khiến người ta làm sao mà không kinh ngạc? Làm sao mà không sợ hãi? Làm sao có thể không sợ được!
“Cộp! Cộp! Cộp!”
Diệp Thành bước lên trên không trung như đi trên từng bậc thang vô hình, anh đi từng bước từng bước chậm rãi giống như đang dùng búa gõ thẳng vào trong tâm khảm của mọi người ở đây.
“Lách cách!”
Diệp Thành giẫm lên băng tuyết đi thẳng về phía trước, ném đôi cánh ác quỷ vừa xé ra khỏi lưng của Joyce sang một bên, đôi cánh ác quỷ này được Joyce cô đọng bởi sức mạnh hắc ám trong nhiều thập kỉ mới tạo ra được, nó đã gần như cô đọng thành thực thể, ngay cả khi bị xé nát vẫn tỏa ra ánh sáng hắc ám màu đen kịt, thậm chí còn có những giọt máu đen đang chảy ra ở một cánh.
Nếu như Joyce triệt để ngưng tụ và kết nối với đôi cánh này thì mới có thể bước chân vào cảnh giới Huyền Tiên, có