“Lẽ nào có nhân vật lớn nào đó đến? Đến cả trợ lý Thư Dao đều qua đó”.
“Hừ, trừ khi là lãnh đạo cao cấp của Yên Kinh đến, nếu không ai có thể khiến cho chủ tịch của chúng ta đi đón tiếp cơ chứ?”
Khi mọi người quay đầu lại thì cửa phòng họp được đẩy ra, Tần Hồng Sương và những người khác bước vào.
Đi cùng với hai người phụ nữ, còn có thêm một thanh niên hai mươi mấy tuổi.
Người thanh niên nhìn qua thì khoảng hai mươi tuổi, trông khá là đẹp trai, mặc một bộ quần áo khá giản dị, trong có vẻ là một thanh niên vừa mới vào đại học.
Chỉ cần xem biểu hiện nuông chiều của Tần Hồng Sương và trợ lý Tầm Thư Dao với cậu ta thì có vẻ rất được yêu mến.
“Giới thiệu một chút với mọi người, đây là con trai tôi Diệp Thành.
Còn đây đều là giám đốc và các trưởng phòng của công ty”.
Tần Hồng Sương đi đến tủng tâm giới thiệu từng người.
“Xin chào, tôi tên là Diệp Thành”.
Diệp Thành chỉ gật gật đầu giới thiệu một chút rồi dẫn theo Aokawa Sayuri ngồi xuống ghế sofa, thuận tiện kéo Tần Thư Dao ngồi xuống, Tần Thư Dao không biết làm sao chỉ có thể nhìn về phía Tần Hồng Sương, được Tần Hồng Sương gật đầu mới ngồi xuống theo Diệp Thành.
“Hừ”.
Thái độ tùy tiện của Diệp Thành rõ ràng khiến các giám đốc ở đây đều không hài lòng.
“Thảo nào trước đây không thấy chủ tịch dẫn theo cậu ta tới, người ăn chơi trác táng như cậu ta làm sao có thể làm việc lớn được cơ chứ.
Cuộc họp hội đồng quản trị quan trọng như thế mà dẫn theo cô gái xinh đẹp đi cùng làm gì cơ chứ, công ty sắp biến thành cái gì rồi? Công ty giải trí à?”
Có giám đốc lâu năm trong lòng đã âm thầm hừ lạnh.
Mà những người khác cũng lắc đầu chán nản.
“Nghe nói chồng của giám đốc Tần là người bình thường, căn bản không hiểu các công việc kinh doanh, tên nhóc này từ nhỏ đã được nuông chiều đến hư hỏng rồi, chỉ là hoa trong lồng kính chưa trải qua sự đời mà thôi.
Nếu tất cả gia sản rơi vào tay cậu ta sớm muộn cũng táng gia bại sản mà thôi…”
Các vị giám đốc và quản lý bộ phận ở đây đều là những người giỏi nhất trong lĩnh vực kinh doanh ở Yên Kinh, họ thường gặp những các giáo sư tiến sĩ từ các trường đại học danh tiếng, người tài giỏi từ nước ngoài trở về, hoặc là một số người tài giỏi lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, thế nên tất nhiên là khinh thường kiểu con nhà giàu không làm mà hưởng như Diệp Thành.
“Được rồi, chúng ta tiếp tục cuộc họp, liên quan đến dự án trung tâm thương mại trên đường số 2, dự án này đã bị trì hoãn vài tháng rồi, phải lập tức trở lại làm việc mới có thể trước bắt kịp tiến độ trước cuối năm…”
Tần Hồng Sương ngồi ở chính giữa, bà ấy khôi phục khí thế của nữ hoàng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Mọi người cũng nhanh chóng tập trung, cung kính ngồi nghiêm chỉnh lắng nghe, cho dù con trai có ra sao đi nữa thì năng lực của nữ hoàng Tần cũng không thể nghi ngờ.
“Chủ tịch Tần, có chút việc tôi muốn báo cáo”.
Một giám đốc đứng dậy nói: “Trung tâm thương mại này không phải chúng tôi không muốn quay lại làm việc mà là người phía bên trên lúc nào cũng lấy lý do kiểm tra chưa xong, không cho phép chúng tôi khởi công”.
“Đúng thế đấy chủ tịch Tần, tôi nghe nói người phụ trách chính của trung tâm thương mại bên kia luôn làm khó chúng tôi, nghe nói là người nhà họ Tần ở phía sau giở trò…”
Một giám đốc khác cũng nói.
“Nhà họ Tần?”, Tần Hồng Sương nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ không hài lòng.
Từ một năm trước tập đoàn Thương Khung liên tục bị nhà họ Tần quấy rầy từ nhiều mặt: xây dựng, mua bán, hợp tác dự án đều xảy ra vẫn đề.
Công trường bị phong tỏa, phòng kinh doanh thì làm ăn bết bát, đối tác làm trai hợp đồng, ngân hàng muốn thu lại các khoản cho vay, các quản lý cấp cao đều từ chức… Những việc này đều là do nhà họ Tần thao túng ở