Cố Kinh Thiên, Đao Phong đều là cường giả Kim Đan trung kỳ trở lên, có thể đấu lại Thần Cảnh đỉnh phong của Trái Đất, chỉ kém mỗi cảnh giới Xuất Khiếu.
Nhưng họ lại chết trong tay Diệp Thành như những con ruồi nhặng.
Có nhiều người không tới đỉnh Hoa Sơn quan sát trận chiến lần đầu tiên hiểu rõ vì sao Diệp Thành lại được xưng là người mạnh nhất thế giới.
"Chỉ có tung hoành thế giới, vô địch không gì cản nổi mới được người đời công nhận là người mạnh nhất thế giới, Diệp Thành quả thật là danh xứng với thực".
Nhậm Ly Phong nhìn bóng lưng của Diệp Thành, nhớ lại trận chiến năm đó của Tiêu phủ, không khỏi vô cùng cảm thán.
"Láo xược!"
Mà lúc này Lôi Linh Tử lao từ trên đỉnh núi xuống.
Thấy Diệp Thành không những không dừng tay mà lại giết thêm một người trong tông môn thượng cổ, cứ như một cái tát tát lên mặt hắn vậy.
Điều này khiến Lôi Linh Tử tức xì khói.
"Hay lắm, hay lắm, hôm nay tôi phải dùng máu gột rửa thế giới phàm tục, dùng máu tươi để tế sư đệ!"
Tia chớp trong mắt Lôi Linh Tử bùng nổ, quanh người tựa như có gió bão rít gào, tiếng chớp giật đùng đùng.
Mà Diệp Thành vẫn chẳng quan tâm đến hắn mà xông vào đám người của tông môn thượng cổ, bắt đầu cuộc giết chóc đẫm máu.
"Trước đây có phải ông đã giết võ sĩ của Hoa Hạ chúng tôi không?"
Người Diệp Thành lóe lên tới trước mặt Hòa thượng Khổ Ách, ánh mắt lạnh lẽo.
"Tôi..."
Hòa thượng Khổ Ách lần đầu tiên cảm thấy sợ hãi.
Đối mặt với tu sĩ ngang ngược của thế giới phàm tục này, vị truyền nhân của Chân Quân đến từ chùa Long Tường này cảm thấy hai chân mình đang run rẩy.
"Tôi đã từng thề sẽ bảo vệ giới võ đạo Hoa Hạ.
Kẻ nào làm hại đến uy nghiêm của Hoa Hạ này, giết không tha".
Diệp Thành mặt không biểu cảm.
Anh giơ tay lên, lần nữa đập xuống.
"A!"
Hòa thượng Khổ Ách không hổ là truyền nhân của chùa Long Tường, trong khoảnh khắc sinh tử này, Long Tường Cửu Thiên được sử dụng với uy lực mạnh nhất.
Toàn thân ông ta tựa như được chế tạo từ sắt thép, từng âm thanh sấm chớp phát ra tiếng rít gào vang lên từ trong khắp tứ chi và mọi khớp xương, mọi cơ quan nội tạng của pháp tướng.
Cả người ông ta cứ như La Hán Kim Thân giáng trần, trông vô cùng thần thánh.
Lúc này Hòa thượng Khổ Ách chỉ còn cách nửa bước nữa là trở thành La Hán Kim Thân.
Ông ta đã vượt xa đám người Đấu Chiến Hoàng, không hề thua kém cơ thể Chân Quân nữa rồi.
Hàng vạn luồng ánh sáng màu vàng kim, tầng tầng lớp lớp mây tía bắn ra từ trên cơ thể Hòa thượng Khổ Ách.
Vẻ mặt ông ta trông vô cùng thần thánh, ông ta giơ hai tay lên, làm thế quyền đặc trưng của La Hán rồi vung về phía Diệp Thành.
"Chết!"
Mắt Diệp Thành không chút cảm xúc,