"Wow!"
Đám bạn cùng phòng kêu lên hưng phấn. Khách sạn Hoàng Hậu là khách sạn bảy sao duy nhất của Hải Thành, có rất nhiều người luôn coi việc ăn một bữa cơm ở đó là vinh dự. Tất nhiên họ đã khát khao muốn được tới đó từ lâu, nhưng sinh viên đại học khó mà chi trả được mức giá đắt đỏ đó.
"Chị Văn, chị phát tài rồi à! Sao lại hào phóng như vậy!"
Chị Văn cười mỉa: "Chị làm gì có bản lĩnh đó chứ, là hotboy của trường chúng ta đấy. Anh ấy nghe nói hôm nay là sinh nhật của Vũ Đình nên nhất quyết muốn mời chúng ta ăn cơm".
"Ôi trời ơi, không hổ là hoa khôi của trường của chúng ta, thế mà được hotboy chủ động mời cơ đấy!"
Cả căn phòng sôi trào. Hotboy mà chị Văn nói tên là Lương Thiên Hàng, không chỉ là hotboy mà cả đại học Hải Thành công nhận mà còn là cậu ấm nhà giàu thứ thiệt, có thể nói là người tình trong mộng tụ tập đủ cả ba yếu tố cao, giàu, đẹp trai của tất cả các cô gái.
Nhưng Hạ Vũ Đình không hề muốn được người ta mời. Đối với một cô gái mới biết yêu như cô, cô thà rằng ăn mì tôm dưới ánh nến với Diệp Thành còn hơn là đi với nhiều người như vậy đến khách sạn bảy sao.
Nhưng tính cách dịu dàng khiến cô không biết cách từ chối người khác, thế nên cuối cùng không thể lay chuyển được đám bạn cùng phòng, thế là chỉ có thể bất lực đi thay đồ.
"Ôi trời ạ, hôm nay hoa khôi của trường chúng ta đổi tính rồi!"
Đám bạn cùng phòng cười thích thú. Bình thường Hạ Vũ Đình rất ít khi trang điểm, không biết vì sao mà hôm nay lại trang điểm hơn một tiếng đồng hồ, vừa trang điểm rồi còn thay quần áo, cuối cùng ăn diện trông như tiên nữ vậy.
"Thảo nào hotboy lại rung động, nếu chị mà là đàn ông chắc chắn sẽ điên cuồng theo đuổi em". Chị Văn cười đùa ôm lấy Hạ Vũ Đình, còn trong lòng cô thì vui vẻ ngọt ngào như mật, thầm nghĩ:
"Không biết mình ăn diện như thế này thì Diệp Thành có thích không nhỉ?"
Cuối cùng, đám người đã ăn diện chỉnh tề ra khỏi ký túc xá đi ra cổng trường. Họ là những cô gái xinh đẹp tràn đầy hơi thở thanh xuân, còn cất công trang điểm ăn diện, thế là hấp dẫn vô số ánh nhìn.
Các cô gái không hề để tâm, nói cười như đang ở chỗ không người. Khi đến cổng trường, một chàng trai cao ráo mặc áo sơ mi trắng tiến đến, nở nụ cười ấm áp:
"Vũ Đình, em đến rồi à?"
"Wow, hotboy chỉ nhìn thấy Vũ Đình thôi, chẳng nhìn thấy chúng ta đâu!". Mấy người bạn cùng phòng ríu rít bật cười. Trong suy nghĩ của họ, hai người là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi.
"Hotboy Lương à, Vũ Đình nhà chúng em nghe nói anh mời thì ăn diện kỹ càng, rất hiếm thấy đấy, anh thấy có xinh không?"
Họ cười ồ lên rồi đẩy Hạ Vũ Đình ra. Lương Thiên Hàng nhìn cô, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn. Thường ngày tuy cô có nét đẹp trong sáng không chút phấn son, nhưng luôn thiếu chút khí chất.
Nhưng hôm nay cô đã bày hết vẻ đẹp của mình ra ngoài. Nếu nói trước đây cô là nụ hoa e ấp chớm nở thì giờ đây cô chính là một đóa mẫu đơn kiều diễm, khí chất hoàn toàn áp đảo các cô gái khác! Các bạn nhớ đọc truyện nguyên tác trên ReadMe và FindNovel để ủng hộ tác giả/dịch giả nhé!
Lương Thiên Hàng không kìm được mà nhìn chằm chằm cô, dịu giọng nói: "Vũ Đình, em đẹp quá".
Hạ Vũ Đình lại lui về sau hai bước, nhỏ giọng nói: "Lương Thiên Hàng, quan hệ của chúng ta đâu có thân mật đến vậy".
Lương Thiên Hàng còn chưa nói gì, đôi nam nữ phía sau cậu ta đã ồ lên: "Hoa khôi của trường còn ngại ngùng gì chứ, hotboy Lương của chúng tôi định tỏ tình với cô tối nay đấy". . Chương mới nhất tại # T R U M t r u y e n . CO M #
"Chậc chậc, đây chính là cặp trai tài gái sắc nhất trong mấy năm nay của Hải Thành chúng ta đấy!"
"Đúng vậy, đúng vậy, hai người này là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, ai dám phản đối tôi sẽ đập nát cái đầu chó của hắn!"
Nghe đám bạn xung quanh hô hào, Lương Thiên Hàng cũng nở nụ cười tự tin. Cậu ta rất hiểu tính cách của Hạ Vũ