"Đúng vậy".
Dù là Trình Hồng Quang hay Kỷ Hoa Linh đều lặng lẽ gật đầu.
Ông chủ đó nhất thời cứng đờ, sắc mặt thoắt xanh thoắt trắng, mãi hồi lâu sau mới nói với giọng chua chát: "Nhưng mà anh ta đã rời khỏi Địa Cầu mười năm rồi, bặt vô âm tín, ngay cả năm đó khi Sương Diệp lâu bị hủy diệt cũng không hề xuất hiện, bây giờ anh ta sẽ xuất hiện thật sao? Hơn nữa cho dù anh ta có trở về thì cùng lắm cũng chỉ là một tu sĩ Kim Đan, có thể làm được gì chứ?"
"Những điều mà anh nói chúng tôi đều biết rõ, nhưng lúc này cũng không biết phải làm thế nào nữa rồi", Kỷ Hoa Linh khẽ thở dài.
"Đúng vậy, ông chủ à, anh có biết tin tức mới nhất không? Người đứng đầu hiện giờ của Long Đằng là Tần Sương cách đây không lâu đã khiêu chiến Vạn Yêu Tự, kết quả đã bị đánh tới nỗi trọng thương", Trình Hồng Quang nói với sắc mặt nghiêm trọng.
"Cái gì?"
Ông chủ đó liền kinh hãi.
Tuy thế giới đã thay đổi lớn, nhưng kẻ đứng trên đỉnh Địa Cầu vẫn là một nhóm người số lượng ít.
Năm đó Tần Sương chính là một trong bốn chiến tướng của Long Đằng, khi Tiêu Nghĩa Tuyệt và Sát Phá Lang đều biến mất thì chỉ có ông ta là vẫn còn.
Trước đó khi Diệp Thành dò tìm ở Yên Kinh thì không tìm thấy ông ta, không ngờ là do ông ta ra ngoài khiêu chiến Vạn Yêu Tự.
Giờ đây ông ta đã là thần bảo vệ của Hoa Hạ, một nhân vật như vậy mà lại bị thương nặng? Tin này một khi bị truyền ra thì cả thế giới sẽ chấn động.
"Là chủ nhân của Vạn Yêu Tự ra tay sao?", ông chủ sốt ruột hỏi.
Vô Cực Cung, Vạn Yêu Tự, Trục Nhật Thần Giáo, đạo tràng Trường Sinh lúc này đều là những thánh địa mạnh nhất thế giới.
Chủ nhân của các phái này đều có thực lực thuộc hàng mạnh nhất của Địa Cầu.
"Không phải, là một tu sĩ vô danh ra tay, chỉ một đòn đã hoàn toàn đè bẹp Tần Sương.
Chủ nhân Vạn Yêu Tự thậm chí còn không xuất hiện", Trình Hồng Quang nói từng câu từng chữ.
"Shhhh!"
Ông chủ hít sâu một hơi.
Một tu sĩ vô danh mà đã có thể đánh bại Tần Sương, một trong những tu sĩ Kim Đan mạnh nhất Hoa Hạ? Điều này có ý nghĩa gì, ai cũng biết.
"Chẳng lẽ thực sự là tiên nhân ở ngoại vực sao...", ông chủ khó khăn nói.
Các thế lực như Vô Cực Cung, Vạn Yêu Tự lai lịch đều vô cùng bí ẩn, kỳ lạ khó lường, cứ như tự nhiên mọc ra vậy.
Nhưng thực lực của họ đều vô cùng mạnh mẽ, ngay cả những dị tộc như Huyết tộc hắc ám cũng không dám chọc vào.
Nhiều người đoán rằng, sau lưng họ có tiên nhân ngoại vực.
Nhưng ông chủ của Thế Mậu Thiên Tứ dù sao cũng là bạn thân của Trình Hồng Quang, hắn cũng biết đây không phải đoán mà thực sự có khả năng như vậy.
"Đúng vậy, chúng tôi cố gắng khống chế tin tức, nhưng tung tích của những tiên nhân ngoại vực này vô cùng khó đoán, họ thường ra vào những ngọn núi hiểm trở như Hoa Sơn, Thái Sơn để tìm động phủ.
Hơn nữa Vô Cực Cung, Vạn Yêu Tự giờ đều vô cùng kiêu căng, chúng sắp không thèm che giấu nữa rồi.
Tần tướng quân tuy cố gắng bế quan khổ tu nhưng dù sao thời gian ông ấy đột phá Kim Đan cũng quá ngắn, cho dù đã chứng đạo Kim Đan thượng phẩm nhưng thực lực còn cách tiên nhân ngoại vực một khoảng rất xa".
Trình Hồng Quang cười khổ: "Nếu nói Địa Cầu bây giờ còn ai có thể đánh với tiên nhân ngoại vực một trận thì chỉ còn anh ta mà thôi".
Vừa dứt lời, cả căn phòng đều im lặng.
Mãi hồi lâu, ông chủ mới nói: "Thế nên mọi người muốn tìm Diệp Thành sao.
Nhưng tại sao chỉ có hai người chứ?"
Lúc này hắn đã biết chuyện này đang khủng hoảng đến mức độ nào.
Tần Sương cũng thua rồi, những tu sĩ Kim Đan khác của Hoa Hạ chắc chắn cũng không phải đối thủ.
Nhưng hắn vẫn thấy nghi hoặc, chuyện tìm Diệp Thành tại sao chỉ phái hai tu sĩ tiểu bối như Trình Hồng Quang và Kỷ Hoa Linh đến, rõ ràng có thể dùng đến lực lượng của quốc gia mà.
"Anh cũng niết là năm đó Diệp Thiên Quân có bao nhiêu kẻ thù ở Địa Cầu mà, nhiều vô số kể.
Năm đó Sương Diệp lâu bỗng chốc sụp đổ, đằng sau ít nhiều đều có