“Hơn nữa, những tên Dị tộc kia còn không phải tu sĩ Kim Đan bình thường.”
Lão tổ của Thiên Kiếm Môn đột nhiên lên tiếng.
Lúc này ông ta đang ngồi trong sảnh phát sóng của tỉnh Tô Bắc với tư cách khách mời đặc biệt.
Ông ta từng nhận lời tham gia rất nhiều phỏng vấn của đài truyền hình cũng như các buổi phát sóng trực tiếp, là cường giả Kim Đan duy nhất chấp nhận phỏng vấn.
“Lão tiên sinh, ý của ngài là?”, Ánh mắt của Lam Quang lóe lên, vội vàng hỏi ngay.
Không chỉ có mỗi người của chương trình phát sóng trực tiếp, mà gần như nhân viên của các đài truyền hình và đài phát sóng trực tuyến đều đang chen chúc nhau trong sảnh phát sóng.
Nơi đây chính là tầng cao nhất của tòa cao ốc Thế Mậu Thiên Tứ - chỗ cao nhất Tô Bắc, tầm nhìn rộng rãi, có thể quan sát được cả tỉnh Tô Bắc này.
Tổng giám đốc của Thế Mậu Thiên Tứ cũng có mặt tại tầng cao nhất này, vừa nghe thấy câu nói kia, ông ta lập tức hướng ánh nhìn trông lại.
Không chỉ có bọn họ, mà tất cả mọi người đang xem phát sóng trực tiếp trên Địa Cầu cũng đều đổ dồn ánh mắt về phía tổ sư của Thiên Kiếm Môn, hi vọng có thể nghe được một vài lời hay giúp lòng người phấn chấn hơn, dù cho đó chỉ là một chút hi vọng nhỏ bé.
“Rất nhiều người đều biết, thật ra Kim Đan cũng được chia phẩm cấp.
Tổng cộng được chia thành chín cấp, mỗi bậc thượng, trung, hạ đều có ba cấp.
Pháp lực của Kim Đan cấp một gấp mười lần Kim Đan cấp chín”.
Thiên Kiếm Môn lão tổ chậm rãi cất lời.
“Vậy ý của Thiên Quân chính là đám Dị tộc kia đều là Kim Đan hạ phẩm, còn Diệp Thiên Quân là Kim Đan thượng phẩm? Nên vẫn còn hi vọng ư?”.
Giọng Lam Quang run run.
Rất nhiều người đều trông ngóng câu trả lời, nhưng lời nói tiếp theo của Thiên Kiếm Môn lão tổ lại phá tan ảo tưởng của tất cả bọn họ.
“Không, ta cũng không rõ cấp bậc Kim Đan của Diệp Thiên Quân là bao nhiêu.
Nhưng những tên Dị tộc kia, ít nhất cũng phải là Kim Đan trung phẩm, thậm chí còn có cả Kim Đan thượng phẩm”.
Lão tổ của Thiên Kiếm Môn trầm giọng nói, dứt lời, ông hơi do dự, song cuối cùng vẫn bồi thêm một câu nữa.
“Thật ra, cả giới tu luyện của Địa Cầu đều biết chỉ có mỗi mình Tần Sương tướng quân là người tu được Kim Đan thượng phẩm.
Còn những người khác, giỏi lắm cũng chỉ là kim Đan trung phẩm.
Trên thực tế, phần lớn mọi người đều là Kim Đan hạ phẩm, ngay cả ta cũng vậy”.
Ông ta vừa dứt lời, mấy tỉ người dân của Địa Cầu lập tức tỏ ra suy sụp, nếu như Kim Đan thượng phẩm vô cùng hiếm có trong giới tu luyện của Địa Cầu, còn bên phía Dị tộc ít nhất cũng là Kim Đan trung phẩm, tình cảnh này có khác nào nói rằng cả Diệp Thành lẫn Địa Cầu đều không có chút hi vọng nào đâu?
Chỉ trong phút chốc, sự tuyệt vọng vô tận đã bao phủ cõi lòng tất cả mọi người.
Thật ra lão tổ của Thiên Kiếm Môn nói không sai chút nào, đám cường giả Dị tộc kia đều đi theo tổ sư Nguyên Anh của chủng tộc mình, phải băng qua thiên lộ mới tới được đây, nếu như tu vi của bọn chúng không cao thì đã chết ở vũ trụ lạnh lẽo và vòng xoáy thời gian khắc nghiệt từ lâu rồi.
Bởi vậy, những tu sĩ Kim Đan có thể tới được Địa Cầu ít nhất cũng phải là trung phẩm hoặc thượng phẩm, thậm chí có những kẻ còn đạt tới cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, chỉ kém cảnh giới Xuất Khiếu một chút xíu.
Có thể nói, chỉ cần phái bừa một tu sĩ Kim Đan của dị tộc ra cũng đủ để đánh khắp Địa Cầu này, những người thuộc hàng ngũ như lão tổ của Thiên Kiếm Môn hay Tần Sương cũng chưa chắc đã chống cự nổi.
Nhưng trước đó loài người ở Địa Cầu lại không hề hay biết tin tức này.
Bọn họ biết dị tộc rất mạnh, nhưng cũng chỉ cho rằng sức mạnh của chúng có giới hạn mà thôi, nào có ai ngờ đám dị tộc kia lại mạnh mẽ tới vậy, chính xác phải là mạnh gấp mười, gấp trăm lần con người trên Địa Cầu.
Vào lúc tấm màn che phủ bị kéo mạnh xuống, rất nhiều người trên Địa Cầu đều chìm trong im lặng, cảm thấy bản thân chẳng khác nào cư dân Làng Lá phải chịu sự công kích mạnh mẽ của Pain (1), trong lòng chỉ còn sót lại cảm giác tuyệt vọng mà thôi.
(1) Cảnh tượng tấn công trong bộ phim Naruto.
Chỉ một tu sĩ Kim Đan của dị tộc cũng có thể xưng hùng xưng bá khắp Địa Cầu, vậy thì họ biết đối phó với một trăm kẻ như thế kiểu gì?
Cho dù Diệp Thành có mạnh đến mức nào, song cũng chỉ có một mình, liệu anh ta có thể đối kháng lại được một trăm tinh anh Kim Đan ư? Rất nhiều người đều suy đoán, thậm chí cả khi Diệp Thành tăng cấp lên Nguyên Anh ngay tại đó cũng khó lòng tránh khỏi cảnh bị hơn trăm tinh anh dị tộc kia giết chết.
Giây phút ấy, tất thảy hi vọng trong lòng mọi người đối với Diệp Thành đều bị dập tắt hoàn toàn.
Ngay cả những đệ tử còn sót lại của phái Sương Diệp đang ở trên núi Hoành Lan cũng đều cảm thấy toàn thân rét lạnh, tay chân run cầm cập.
“Tiểu Thành à…”
Tần Sương ngẩng đầu, trong đáy mắt mang theo một chút giận dữ, vài phần tuyệt vọng và những hi vọng mong manh cuối cùng.
Ông ta hi vọng Diệp Thành có thể tạo ra kỳ tích một lần nữa, cũng giống với tình cảnh quét sạch tất cả kẻ địch mạnh, chém chết hơn trăm tu sĩ Kim Đan, uy chấn khắp Địa Cầu năm xưa vậy.
Nhưng mỗi lúc ánh mắt Tần Sương đảo qua một trăm cường giả dị tộc đứng nghiêm trang chẳng khác nào tượng sáp kia, trong lòng ông ta chỉ còn sót lại sự tuyệt vọng vô bờ.
Lúc này, những đám mây bao quanh đỉnh núi bắt đầu tản dần, để lộ bóng dáng đứng thẳng đầy ngạo nghễ của Diệp Thành.
Hôm nay, Diệp Thành mặc một bộ trang phục màu đen, tóc đen mắt cũng