Chính Diệp Thành cũng sững sờ.
Anh nghĩ kỹ lại, kiếp trước người duy nhất trở thành cường giả Phi Thăng của Nhân tộc trong suốt năm mươi nghìn năm chính là anh.
Sau khi anh trở thành Tiên Đế, anh rót sức mạnh vào trong Ân U Liên giúp cô ấy trở thành tu sĩ Phi Thăng, không được coi là Tiên Tôn thực sự.
Anh nhớ lại những điều mình đã trải qua trong kiếp trước.
Hai mươi nghìn năm sau khi Thi Vũ Chân Tiên đưa anh đi anh liền chứng đạo Chân Tiên, quả thực miễn cưỡng cũng được coi là giống đứa con của thần, nhưng quãng thời quan tu luyện trước đó hơi dài.
Đường đường là đứa con của thần, một khi thực sự bắt đầu thức tỉnh tu luyện, cho dù có kém lắm thì một năm cũng đủ để lên đến Hợp Đạo rồi.
Phải biết là năm đó Thiên Đế đã là Chân Tiên! "Quả nhiên không đúng.
Nếu mình là đứa con của thần thì kiếp này sao Thi Vũ Chân Tiên lại bỏ qua mình, phải đưa mình về Ma Linh tiên tông mới phải, thậm chí còn không tiếc khai chiến các Chân Tiên Hợp Đạo khác mới phải, sao lại bỏ mình lại Địa Cầu?"
"Hơn nữa nếu ông ta biết mình là đứa con của thần thì kiếp trước sao lại giày vò mình, chẳng lẽ sống quá lâu rồi muốn tự sát hay sao? Hơn nữa cho dù là tự sát cũng không sợ mình giận lây sang Ma Linh tiên tông sao?"
Diệp Thành lắc đầu, xét theo logic thì cái này không nói rõ được.
Một đứa con của thần sinh ra, cho dù là không hề có tu vi, tay trói gà không chặt thì cũng sẽ bị vô số Chân Tiên và tiên tông tranh đoạt.
Mà Thi Vũ Chân Tiên kiếp trước đối xử với anh như một vật thí nghiệm, không biết bao nhiêu lần khiến anh gặp nguy hiểm suýt nữa mất mạng, nếu anh là đứa con của thần thì sao ông ta làm thế được?
Hơn nữa kiếp trước tuy tốc độ tu luyện khoảng thời gian đầu của anh không bằng đứa con của thần, nhưng anh dùng ba mươi nghìn năm để lên đến Độ Kiếp, hai mươi nghìn năm tu luyện cảnh giới Độ Kiếp đến trình độ thâm sâu, còn nhiều lần giao đấu với các cường giả khắp nơi, tung hoành vạn thế giới rồi được phong làm Huyền Thần Tiên Đế, điều này không phải là thân phận đứa con của thần có thể giải thích được.
Đứa con của thần chính là thiên tài tối cao đẳng cấp thần sáng thế!
Người như vậy sau khi trưởng thành sẽ tự động lên đến Chân Tiên Hợp Đạo, thậm chí có triển vọng lên đến Phi Thăng Độ Kiếp.
Thế nên ngũ đại tiên tông mới khát vọng mãnh liệt đến thế, dùng đến cả tiên trận, dùng Ma khí của Ma Sát Thượng cổ cấm kỵ để nuôi dưỡng.
Nhưng cũng chỉ là có hy vọng mà thôi, không phải là sẽ Độ Kiếp một trăm phần trăm.
Cảnh giới Độ Kiếp là một khái niệm hoàn toàn khác với cảnh giới Phi Thăng, nếu không hàng chục triệu năm trong vũ trụ cũng không chỉ có một mình Diệp Thành tu thành Độ Kiếp.
"Hơn nữa kiếp trước mình đâu chỉ dừng lại ở hai chữ Độ Kiếp? Cho dù là Thiên Đế, Hải Hoàng hay Minh Vương, ba người này bắt tay lại mới có thể giữ mạng khi đấu với mình.
Dù là Ma Thần bị trấn áp dưới đất tiên sống lại thì mình cũng có thể giết dễ như trở bàn tay, huống hồ là một đứa con của thần được bồi dưỡng bởi một luồng Ma khí cỏn con?"
Diệp Thành hừ lạnh, kiếp trước anh không ở trong thế cục mà các tiên tông lập ra mà lại trở thành kẻ phá hoại thế cục này, kiếp này cũng như vậy.
Nhưng nếu anh không phải đứa con của thần vậy thì là ai?
Năm mươi nghìn năm ở kiếp trước, người tu thành cường giả Tiên Tôn Phi Thăng của Nhân tộc cũng chỉ có mỗi mình anh.
"Trừ khi đứa con của thần chết trước đó, hoặc là bị người ta bắt đi".
Diệp Thành cúi đầu nói khẽ, lúc này