Sau khi biết thân phận thực sự của Diệp Thành, rất nhiều người đều lắc đầu cười lạnh, ánh mắt của một vài kẻ trong đó nhìn về phía anh ngập tràn sát ý.
“Hừ, trước đó chúng ta không thèm để ý tới hắn, không ngờ hắn lại tự dẫn xác tới cửa, vừa hay nhân cơ hội này nghiền nát hắn đi, coi như để cảnh cáo cả tinh cầu này!”.
Trưởng lão của mấy tông môn như Vô Cực Tông, Kim Ô Môn âm trầm cười nói.
“Đúng vậy, không chỉ giết chết hắn ta, hơn nữa còn phải chém chết tất cả những kẻ có liên quan tới hắn trong tinh cầu này, nếu không giết mấy trăm mấy triệu kẻ để làm gương, thì đám thổ dân này sẽ không coi uy nghiêm của thần giáo chúng ta ra gì”.
Một trưởng lão khác của Vạn Yêu Môn hừ lạnh.
Ma La thực sự choáng váng toàn tập.
Không phải thằng nhóc này là Cố Trường Sinh của Trường Sinh Giáo ư? Sao đột nhiên lại biến thành một thổ dân của Địa Cầu rồi.
Thiên Tuyệt Thần tướng nghiêng đầu nói với Phong Linh bằng chất giọng nhẹ bẫng: “Thổ dân của tinh cầu hoang dã này quả thật cũng khá can đảm đấy.
Đáng tiếc chỉ là châu chấu đá xe, căn bản không biết hắn ta đã trêu chọc kẻ địch khủng bố đến mức nào.
Nhìn đi, đã có người không nhịn được nữa rồi kìa!”
Phong Linh cúi đầu, khẽ đáp “vâng”, nhưng đôi tay thon dài đã gắt gao nắm chặt đến mức nhỏ máu, sắc mặt vô cùng trắng bệch, trong ánh mắt ngập tràn vẻ lo lắng.
Quả nhiên ngay sau đó, họ đã nhìn thấy một tu sĩ Nguyên Anh không thể ngồi yên được nữa, lão ta đạp trên pháp khí phi hành để bay vụt lên trời, hai tay khua khua khống chế một chiếc búa khổng lồ làm từ đồng đen, thình lình xông về phía Diệp Thành.
Chiếc búa khổng lồ kia nhanh chóng xoay tròn trong không trung, tạo ra một vòng sáng có đường kính lên tới vài trượng, trong chớp mắt đã lao vụt qua mấy nghìn trượng, “xoẹt” một tiếng xuất hiện trước mặt Diệp Thành.
“Đó là búa thần Khai Thiên!”.
Có người đột nhiên hô to.
Đó là một món thiên bảo vô cùng nổi danh – vũ khí của một trưởng lão trong Thần Binh Môn.
Thần Binh Môn chính là tông môn am hiểu các phương pháp thủ công nổi tiếng khắp ngoại vực tinh hà, họ thành thạo việc chế tạo các loại pháp bảo, gần như mỗi một đệ tử trong tông môn đều sở hữu một món Thiên bảo, bởi vậy tuy rằng tu vi của họ bình thường, nhưng lại không có ai tự nhiên động tới, bởi vì chẳng biết lúc nào mình sẽ cần nhờ đến sự giúp đỡ của người ta.
Nghe nói thanh búa thần Khai Thiên kia được trưởng lão Đào Trạch Phi dùng đồng đen hỗn độn và lửa Hằng Tinh rèn luyện nghìn năm mới thành công, nó vô cùng mạnh mẽ, tốc độ xoay tròn của chiếc búa khổng lồ đó càng nhanh, khoảng cách càng xa thì uy lực sẽ càng lớn, đến cuối cùng, thậm chí có thể chém nát một tinh cầu chỉ trong một chiêu.
Đào Trạch Phi chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ, mặc dù ông ta không thể chém nát một tinh cầu qua một chiêu, nhưng luôn tự tin rằng giết chết một tên thổ dân của Địa Cầu dễ như trở bàn tay.
“Keng…!”
Nhưng ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Diệp Thành chỉ khẽ giơ tay đánh ra một chiêu, không ngờ lại có thể đánh bay chiếc búa Khai Thiên được chế tạo từ đồng đen hỗn độn kia, hơn nữa còn để lại dấu ấn của chiêu thức trên lưỡi búa đồng đen khổng lồ đó.
“Tay không cản lại một món thiên bảo ư?”.
Rất nhiều người đều trưng ra ánh mắt kinh hãi.
“Chỉ có tu sĩ luyện thể đại thành trong truyền thuyết mới có thể đánh ra được sức mạnh khủng khiếp tới vậy”.
Giọng Ma La tựa như thầm thì.
Trong ngoại vực Tinh Hà, người tu tiên chia thành hai trường phái là luyện khí và luyện thể.
Luyện thể đại thành trong miệng anh ta ít nhất cũng phải người tu luyện đến trình độ cao nhất theo công pháp luyện thể cấp Nguyên Anh.
Người có tu vi như vậy có thể coi là nhân vật tuyệt đỉnh có một không hai trong toàn bộ tinh hải, thậm chí còn được Chân Tiên Hợp Đạo mời chào, trở thành Thần tướng dưới trướng họ.
“Thân thể thôi mà, cũng đâu có gì to tát, để bổn tông chủ đi thử xem sao!”, Tửu Thần thượng sư – tông chủ của Tửu Thần Tông vỗ vỗ chiếc hồ lô đỏ sậm dưới người mình, ngay sau đó, một dòng nước chẳng khác nào con rồng bạc xông ra từ trong chiếc hồ lô, mùi thơm của rượu lan tỏa khắp nơi.
Lúc mới đầu dòng nước màu bạc đó chỉ rất nhỏ, nhưng càng ngày càng dài và lớn hơn, đến cuối cùng, nó đã hóa thành một dải