Trong vũ trụ, ánh sáng nổ tung, năng lượng bắn mạnh ra.
Thần kích va chạm với vòng sáng đen trắng, bắn ra ánh sáng năng lượng rực rỡ, trông cứ như có pháo hoa nở bung trong vũ trụ.
Năng lượng đen trắng đáng sợ giao nhau với thần niệm của Diệp Thành, khiến hư không nổ tung.
Đây chính là cuộc chiến đấu ngoài Địa Cầu, nó thể hiện sự mạnh mẽ của hai người không hề có sự kiêng dè gì.
Hàng tỉ người dân của Địa Cầu ngẩng đầu, căng thẳng theo dõi cảnh tượng trước mắt.
Người bình thường không nhìn thấy cuộc chiến trong vũ trụ, chỉ có những tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh hoặc là Chân Quân dùng phép thần thông đặc biệt mới có thể nhìn thấy trận chiến này từ phía xa.
"Tên nhóc, cậu cũng có chút bản lĩnh đấy, có thể tu thành phân thân thần hồn đặc biệt như thế này.
Tôi thấy nó dường như là một loại nguyên anh do thần niệm ngưng tụ thành, tựa như thần hồn độ kiếp vậy, vô cùng độc đáo".
"Bổn điện hạ quý trọng người tài nên không muốn giết cậu.
Tiếc là ai bảo cậu giết Tứ sư đệ của tôi.
Hắn có tệ thế nào thì dù sao cũng là Thần Tử của Vô Cực Tông.
Bất cứ kẻ nào dám xúc phạm đến Vô Cực Tông đều phải trả cái giá đắt.
Nhưng nếu cậu tình nguyện bái vào Vô Cực Tông, trở thành thần tướng tùy tùng thì bổn điện hạ có thể nói mấy câu với chưởng giáo thay cậu, xin miễn cho cậu tội chết".
Tô Ma lạnh nhạt nói.
Hắn đứng trên không trung, vô số ánh sao dưới chân biến thành một cây cầu ánh sáng, hai luồng khí đen trắng chuyển động sau lưng hắn như vòng xoáy âm dương.
Sức mạnh của Tô Ma vượt xa sức mạnh của bốn Thần Tử mà Diệp Thành đã gặp trước đó, cho dù là Thần Tử Trường Sinh cũng kém hơn hắn một bậc.
Nói một cách nghiêm khắc, Tô Ma lúc này mới là một Thần Tử chân chính.
Cho dù là phép thần thông, pháp lực hay tu vi đều là Nguyên Anh đỉnh phong.
! "Chết!"
Mặt Diệp Thành không biểu cảm.
Anh tóc đen mắt đen, trong đôi mắt lấp lóe ánh sánh vàng kim.
Thanh kích khắc rồng tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ trong tay anh, ánh sáng sắc bén vô cùng lập lòe bất định, cắt nát hư không.
Từng luồng uy áp vô hình truyền ra từ trong thanh kích thần, đè ép tới nỗi trời đất run rẩy.
"Vì sao lại tự tìm đường chết vậy chứ?".
Tô Ma khẽ thở dài, nhưng trên khuôn mặt tuấn mỹ không có lấy một nét thương xót, vô cùng lạnh nhạt.
Hắn tựa như một vị thần đứng ngạo nghễ trên chín tầng trời.
"Bốp!"
Tô Ma lại tung ra vòng xoáy Âm Dương, va chạm với thanh kích khắc rồng của Diệp Thành.
Vòng xoáy Âm Dương đó là một trong những phép thần thông tối cao của Vô Cực Tông.
Nó có thể luyện hóa hai khí Âm Dương thành hỗn độn, từ Thái Cực phản thành Vô Cực là có thể coi tu luyện phép thần thông đến mức đỉnh cao nhất.
Đến lúc đó một đòn đươc tung ra là có thể biến phạm vi xung quanh trăm dặm đều biến thành tro bụi, một đại lục đang bao trùm nó.
"Rắc rắc!"
Thần kích vô song của Diệp Thành vô cùng sắc bén.
Thanh kích khắc rồng đó là thanh thần binh đầu tiên mà Diệp Thành dùng trăm ý niệm luyện chế thành, Phương Thiên Họa Kích, qua mấy năm đúc luyện có thể nói nó đã trở nên sắc bén đến cực điểm.
Diệp Thành cầm trong tay, không trung bị thanh kích thần vạch ra một khe hở.
Nhưng thanh kích thần đó chém lên vòng xoáy Âm Dương thì như chém lên cục bông.
Vòng xoáy Âm Dương trong nhu có cương, vô cùng vững chắc, Diệp Thành như chém vào trong nước.
Thanh kích thần tỏa ra ánh vàng kim rực rỡ nhưng cuối cùng cũng không thể chém vòng xoáy Âm Dương làm hai nửa.
Hai luồng khí đen trắng biến thành hai sợi dây từ từ bò men theo thanh kích, muốn vây Diệp Thành trong hai luồng khí Âm Dương biến hóa khôn lường.
"Đây là Hỗn Độn Vô Cực Hoàn, là tử khí được