"Không thể đợi lâu như thế được, cùng lắm là trong một hai năm tôi phải khởi hành đi đến sâu trong biển sao để tìm bố mẹ".
Diệp Thành giơ tay khẽ vuốt mái tóc cô gái, cười nói: "Hơn nữa có một số chuyện vẫn chưa kết thúc, tôi hy vọng trong đại lễ phong tiên này sẽ giải quyết hết tất cả!"
Diệp Thành nói rồi trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.
"Có chuyện gì phải khiến người ra tay? Người đã vô địch khắp tinh vực bị lãng quên rồi mà".
Aokawa Sakura cười nói, chợt sững ra, vẻ mặt ngơ ngác: "Chủ nhân, thứ người nói là giáo phái lớn trong biển sao? Chúng sẽ đến nữa sao? Không phải đã đến từ lâu rồi sao?"
Diệp Thành cười mà không đáp.
Có một số chuyện mà cả phái Sương Diệp chỉ có mấy người như Phong Linh và Ma La biết, ngay cả Aokawa Sakura anh cũng không nói.
Địa Cầu có tiên duyên, đó là kế hoạch mấy vạn năm, thậm chí là mấy chục vạn năm của giáo phái lớn trong biển sao lập ra, là sự tồn tại mà nhiều Chân Tiên Hợp Đạo cũng phải thèm khát.
Dù là Thần Tử Vạn Yêu hay là đám người Tô Ma đều chỉ là quân tiên phong, đội quân thực sự còn ở phía sau.
Giờ đây những kẻ chết đi chỉ là mấy Thần Tử và mấy chục tên Nguyên Anh mà thôi.
Với các giáo phái Chân Tiên đó thì có cả hàng nghìn tu sĩ Nguyên Anh, Thần Tử thần tướng phải đến hàng trăm, Chân Quân càng nhiều vô số kể, sao chúng có thể dễ dàng bỏ qua? ! Thậm chí Diệp Thành đoán rằng tin tức trên Địa Cầu đã sớm truyền đến sâu trong biển sao.
Lần sau khi các giáo phái lớn đến thì chúng tuyệt đối sẽ không coi thường anh, chúng sẽ dồn toàn lực để tung ra một đòn sấm sét, dùng tất cả sức mạnh!
Đến lúc đó mới là trận chiến cam go thực sự.
Tuy Diệp Thành không coi đạo thống Chân Tiên cỏn con ra gì, nhưng lúc này anh vẫn chỉ là một tu sĩ Xuất Khiếu mà thôi.
Thế nên anh không thể không nhanh chóng bế quan, dùng tiên khí gột rửa cơ thể và thần hồn.
Diệp Thành muốn gột rửa cơ thể, pháp lực, thần hồn đến cảnh giới cao nhất, thậm chí ngưng tụ làm một mới có thể bảo vệ thiếu nữ trước mặt và cả phái Sương Diệp cùng với Địa Cầu trong trận đại chiến trước nay chưa từng có trong tương lai.
"Tôi đợi các người đến, giết cho đến khi nào các người khiếp sợ mới thôi.
Một đám chuột cống sao có thể bỏ qua miếng thịt béo bở như Địa Cầu chứ?"
Diệp Thành cười lạnh, ngẩng đầu nhìn bầu trời, hai mắt ẩn giấu sát khí.
....!
Rất nhanh thời gian đã trôi đi, trời đất đổi thay.
Ở sâu trong đại điện Tề Thiên, cơ thể của Diệp Thành vẫn ngồi cạnh giếng Ma Linh Tạo Hóa.
Ánh sáng chín màu từ từ chuyển động, cơ thể anh lấp lánh trong suốt tựa như viên đá hổ phách rực rỡ, không có chút tì vết.
Thậm chí thần hồn trong huyệt Tử Phủ của Diệp Thành cũng trong sáng lấp lánh, tỏa ra ánh sáng vàng kim rực rỡ.
Thần hồn của anh chưa