Diệp Thành hiện ra chân thân, trường kích hình rồng trong tay quét ngang hư không, ánh vàng lóe lên.
Nhưng lần này, anh gặp phải chiến trận lấy một nghìn người làm chuẩn chặn đánh.
Những Kim Đan này không phải là các tu sĩ hỗn loạn ở dải Ngân Hà, mà là những binh sĩ được một đại giáo bồi dưỡng từ nhỏ, trải qua vô số lần huấn luyện chinh chiến.
Trên người họ mặc chiến giáp chuyên dụng, tay cầm vũ khí chuyên dụng, mỗi một món đều là cấp linh bảo, hơn nữa trên đó còn khảm các loại trận pháp.
Thông qua những trận pháp này, pháp lực và hồn phách của họ nối với nhau, tuy là một nghìn người nhưng lại như một thể hoàn chỉnh.
Mỗi một lần chiến đấu đều có thể phát huy ra thực lực cấp Nguyên Anh.
“Vù!”
Diệp Thành đánh một kích xuống, trước kia nó có thể chém chết trăm nghìn người, mà lúc này lại bị chiến trận một nghìn người ngăn đỡ.
Ánh sáng của chiến giáp trên người những Kim Đan kia lưu chuyển, nháy mắt tụ lại thành một thể, bùng phát pháp lực vượt trên cấp Nguyên Anh, ngăn chặn một đòn của Diệp Thành.
Chỉ có mấy chục tu sĩ Kim Đan bị sức mạnh dồi dào của Diệp Thành đánh nứt ngay tại chỗ.
“Giết!”
Mấy chục chiến trận xung quanh thấy Diệp Thành ra tay thì thừa cơ bao vây anh lại.
Vô số ngọn lửa vàng, binh khí, phi kiếm, ánh sao xuyên qua hư không, hóa thành đợt sóng năng lượng đáng sợ ập về phía Diệp Thành.
Một nghìn Kim Đan hợp sức là khái niệm gì? Hơn nữa còn là tinh anh trong Kim Đan, Kim Đan bình thường hoàn toàn không đủ tư cách để được các đại giáo tuyển chọn.
Tu sĩ Nguyên Anh bình thường có mặt tại đây cũng chưa chắc có thể đỡ được một đòn của bọn họ, ít nhất cũng tương đương với cấp bậc trưởng lão đại giáo.
“Ầm ầm!”
Trong vũ trụ, pháp thuật dài trăm nghìn trượng vắt ngang không.
Chiến trận như rừng, vô số binh khí giống như cây cối dày đặc, chĩa thẳng lên trời.
Nghìn vạn món giáp trụ phát ra tiếng răng rắc.
Ánh sáng trên bảo giáp của các thần quân lưu chuyển, cả người