Hai người này, chỉ là miễn cưỡng chạm đến bên rìa sức mạnh Hợp Đạo, cho dù chỉ có một chút khí thần thánh thì vẫn khiến người ta khiếp sợ như cũ, chỉ cảm thấy cả người sợ hãi, ngay cả mấy trưởng lão Nguyên Anh cũng không thể nào đứng bên cạnh bọn họ, không trung cũng như bị sức mạnh áp chế, thoát ra vượt lên trên Thần Tử, sở hữu sức mạnh không thể ngờ được, toàn thân phát sáng rực rỡ như thể thật sự là con của Thần vậy.
Nhưng lúc này, cho dù có mạnh như mấy người Vân Lam, Huyền Không thì đều có chút kinh sợ.
Sức mạnh Diệp Thành bùng phát quả thực quá kinh khủng.
“Ầm ầm!”
Trong cả trời đất chỉ nhìn thấy huyết khí xanh lam, giống như thác nước chảy từ Cửu Thiên đổ xuống, cả người Diệp Thành bốn vạn tám nghìn huyệt đều đồng thời mở ra, thất khiếu đều đang nhả ra rất nhiều khói mờ, một đoá hoa màu xanh lam trong suốt rực rỡ như lưu ly lại hiện ra trên đỉnh đầu Diệp Thành, thoả sức nở rộ.
Ngay khi nó vừa xuất hiện, cả người Diệp Phàm như rơi vào trời hoa, dưới đất hiện lên đóa sen vàng, ánh sáng rực rỡ đủ màu bao phủ lấy anh, anh giống như một tiên nhân từ Cửu Thiên giáng xuống trần.
Ánh sáng bao phủ, hào quang tiên khí tràn đầy trước mặt Diệp Thành, khiến dáng vẻ khác biệt của nhóm người Vân Lam, Huyền Không lại tựa như người nhà quê từ nông thôn.
Sự khác biệt giữa trân châu và trăng sáng ngay lập tức như bị che giấu, căn bản không cách nào so sánh được.
“Đây