Ba luồng uy áp cực mạnh bao trùm Diệp Thành, kiếm kêu vang trời, ánh đao chói mắt, thế giới diễn hóa.
Cho dù mấy người Trùng Lâu rất tự tin về Diệp Thành, thì lúc này cũng không khỏi run rẩy trong lòng.
“Ha ha, dựa vào thực lực của các người, thì không thể điều khiển ba món bán tiên bảo này trong thời gian dài được, chỉ được một đòn mà thôi”.
Diệp Thành cầm trường kích trong tay, tiện tay vung lên, chém chết mấy cường giả Nguyên Anh cuối cùng, sắc mặt bình thản nói.
“Cho dù chỉ có một đòn thì cũng đủ để giết cậu rồi!”
Vân Lam lạnh lùng hừ một tiếng.
Ánh mắt của Thần Tử Diệt Tận, anh em nhà họ Kim đều lạnh lùng, sát khí bắn ra bốn phía.
Bán tiên bảo trong tay bọn họ phát ra tiếng kêu leng keng, có thể bay ra bất cứ lúc nào, một đòn đánh sập trời đất, khiến sông núi nứt toác.
Vô số người run lẩy bẩy dưới binh khí của bọn họ.
Cho dù là những người đang ở tít trên núi Hoành Lan ở Địa Cầu cũng có thể cảm nhận được ba luồng uy năng kinh thiên động địa kia.
Chẳng khác gì ba thần minh thức tỉnh trong vũ trụ.
Rất rõ ràng, chỉ cần một đòn tùy ý của chúng là có thể san bằng cả tỉnh Tô Bắc, thậm chí là Hoa Đông!
Đây chính là uy năng của bán tiên bảo.
“Đáng tiếc, pháp bảo tuy mạnh, nhưng dù sao cũng không phải thứ các anh có thể điều khiển, không thể phát huy