Vân Bá Nhân bị Cao thị ngăn lại không cho xen vào, nàng đã nhìn ra, con dâu Liễu thị này là người lợi hại.Nhưng thật ra Vân Trọng Nhân, trước sau ôm đầu ngồi dưới đất, than ngắn thở dài, cảm giác tồn tại cực thấp.
Một chút khí thế làm chủ đương gia cũng không có, cùng so sánh với Vân Bá Nhân, hắn tựa hồ chỉ là một cái bóng.
Cũng không biết làm sao lại thành cái dạng như vậy.Vương thị không có biện pháp, nàng cũng đã nhìn ra, hôm nay hai vợ chồng đại phòng lại đây, chính là tới khi dễ nhà bọn họ.
Rốt cuộc cố kỵ Vân Bá Nhân, Vương thị muốn đem cái nhà phiền toái Vân Đại Sơn kia đuổi đi, nghĩ nghĩ liền nói: “Cho ngươi thêm một mẫu đất, nhiều hơn nữa cũng không có.
Trong nhà chỉ có mười hai mẫu đất, hai lão nhân chúng ta cũng cần phải sinh hoạt, cũng cấp Bảo Sơn một phần, các ngươi cũng không thể muốn nhiều hơn nữa”.
Nàng cũng đã hỏi thăm một phen, cho dù Đại Sơn kia có trị chân tốt, cũng không thể đi săn được nữa.Một phế vật như vậy có thể làm gì? Còn muốn liên lụy bọn họ.Nàng ước gì hiện giờ có thể đem người đuổi đi.
Lại nói đồng ruộng kia sản lượng cũng quá ít, cũng không thể làm gì tốt.Lúc này đây Liễu thị chỉ hơi chút do dự, liền gật đầu.“Nếu phân gia, liền thỉnh đại bá làm chứng, còn phải mời lý chính tới viết chứng từ mới được”.
Lời này chính là hợp với tâm ý của Vương thị.“Vậy khẳng định phải mời lý chính tới, cha hài tử, ngươi mau đi đi” Vương thị sai sử Vân Trọng Nhân, “Chúng ta phân gia chuyến này còn phải phiền toái tới lý chính”.
Đơn môn lập hộ thì lý chính phải làm ký lục, còn phải ra quan phủ lập hồ sơ, rất là phiền toái.
Bởi vì phân ra chính là một nhà đơn độc, đứng trước phục dịch, thu thuế tương ứng với một nhà có bao nhiêu người, nên việc phân gia ở niên đại này cũng không phổ biến.Rốt cuộc chuyện phân gia cũng thành, Vân Tình Tình là vui mừng nhất.
Người nhà lãnh đạm như vậy, nàng một chút cũng không chờ mong.
Tuy rằng phân ra sống một mình phải đối mặt với rất nhiều phiền toái, nhưng Vân Tình Tình tin tưởng, chỉ cần người một nhà bọn họ ở bên nhau, thì sẽ có biện pháp.Tiểu hài tử rất mẫn cảm, tựa hồ thấy được tỷ tỷ vui sướng, cũng liền cười ra hai tiếng.“Đệ cười cái gì nha” Vân Tình Tình trêu hắn.“Hì hì” Tiểu gia hỏa cười ngây ngô: “Tình tỷ tỷ, có phải phân gia rồi thì mỗi ngày đều có thịt để ăn?” Tiểu oa nhi bốn tuổi, cũng không thể trông cậy vào hắn quá nhiều.Thật đúng là tiểu tham ăn nha!Vân Tình Tình liền cười “Từ Từ muốn ăn thịt thì phải ngoan, bằng không sẽ không có thịt ăn đâu, măng xào thịt thật ra vẫn có” Nàng cố ý trêu chọc tiểu gia hỏa.Đáng tiếc lời này của nàng bị tiểu gia hỏa hiểu lầm.‘Măng xào thịt là gì? Ăn ngon sao?”.
Mắt tiểu gia hỏa nháy to, vẻ mặt chờ mong.Vân Tình Tình dở khóc dở cười, “Măng xào thịt ăn không tốt, ta tưởng đệ không muốn ăn”.
Nàng ở đây trêu đùa tiểu gia hỏa, liền phát hiện đại tỷ không vì chuyện phân gia mà vui sướng, ngược lại càng lo lắng.
Nghĩ lại, nàng liền minh bạch.“Đại tỷ, bất quá kết quả xấu nhất là tỷ đệ chúng ta bị bán đi, nương vì chuyện này mà tái giá, còn có cái gì bi thảm hơn ngoài việc gia đình chúng ta ly tán.
Hiện giờ phân gia, chúng ta có tay có chân, trước giúp nương cấp bạc cho cha chữa bệnh, ta cùng đại tỷ có thể thêu thùa, đại ca cũng có thể đi săn, cho dù chân cha có thể kéo dài đến mấy năm, người một nhà chúng ta ở bên nhau, cho dù có ăn cỏ ăn trấu cũng không bị khinh bỉ như ở đây”.Nói một phen, Vân Tư Tư cũng động tâm.“Muội muội ngươi nói đúng, là ta đã suy nghĩ quá nhiều”.
Vân Tư Tư cũng cảm thán, đúng vậy, so với việc bọn họ cốt nhục chia lìa thì còn có cái gì đáng sợ hơn.Nghĩ thông suốt, Vân Tư Tư liền nói: “Ta phải làm chút đồ thêu kiếm sống, nơi này cũng không có nhiều người biết thêu, nương chúng ta thêu tốt, về sau chúng ta ở nhà làm đồ thêu,