Vân Bảo Sơn hợp lại tay áo nghênh ngang đi vào tiểu viện rách nát, liền tiến thẳng đến nồi to thịt hầm ở trong viện.“Đây là hầm cái gì ngon a, ta đi từ xa đã nghe hương thơm rồi”.
Hắn cũng không xem mình là người ngoài, trực tiếp phân phó nói: “Tư Tư mau lấy cho tiểu thúc cái chén, ta còn chưa ăn cơm đâu”.
Nhìn đến khối thịt heo trong nồi kia, nước miếng hắn đều muốn chảy ra rồi.Một chuyến này tới cũng thật đáng, hắn chống đỡ một chút liền xong.“Tiểu thúc thúc làm sao lại tới đây?” Vân Tư Tư nhìn thấy trong nồi còn lại hơn phân nửa thịt hầm, liền có chút do dự.Cũng không phải là nàng không nỡ cho Vân Bảo Sơn ăn, nhưng đồ ăn còn ít, ban đêm còn phải ăn, mặt khác nàng đang chuẩn bị xào một ít đậu hũ khô Đông Bắc, dù sao đồ ăn cũng không tệ.Như vậy liền xong cơm chiều.Vân Bảo Sơn chỉ có một mình thật ra cũng không ăn được bao nhiêu, nhưng trong lòng ai mà không có một cái cân?Người một nhà bọn họ làm sao bị đuổi đi? Hơn nữa, bị đuổi ra ở nhà hoang này trong đêm....!Một chút lương thực cũng không cho bọn họ, hiện giờ thấy bọn họ ăn ngon, lại đến đây ăn cơm, đây là xem bọn họ là cái gì?Trong lòng tiểu nha đầu hiểu rõ.“Tiểu thúc thúc, ngươi là tới giúp chúng ta xây nhà sao? Không cần ngươi động tay, đại gia gia đã tìm thúc thúc cùng các đại bá đến đây hỗ trợ, chúng ta nhân thủ đã đủ dùng”.
Nàng biết Vân Bảo Sơn không có khả năng làm việc, liền có ý nói một chút.
Đồ ăn này là ta làm cho người làm việc ăn, cũng không phải chuẩn bị cho ngươi.Nếu đổi lại là người trong lòng có tính toán, nhiều hương thân ở đây xem như vậy, sẽ nhiệt tình chào hỏi Bảo Sơn, để hắn ăn bữa cơm no rồi tranh thủ tiễn hắn, không chừng còn có thể lưu lại thanh danh tốt.Nhìn Vân Tư Tư nhu nhược, nhưng thực ra lại là một cô nương quật cường.Nghĩ đến chuyện nhà mình bị đuổi khỏi nhà, tiểu nha đầu trong lòng tức giận.“Nãi nãi ta khẳng định đã làm cơm xong rồi, tiểu thúc nhanh về nhà đi, đừng để cho gia gia cùng nãi nãi sốt ruột chờ”.
Lời này nói ra, cùng với trực tiếp đuổi người không có gì khác nhau.Đáng tiếc, Vân Bảo Sơn căn bản không nghĩ được nhiều như vậy.Có lẽ, hắn nghĩ cũng không sao cả.Vốn chính là ở nhà được nuông chiều mà lớn lên.
Ở nhị phòng Vân gia, hắn muốn cái gì là có cái đó.
Trong mắt hắn, hết thảy đều là hiển nhiên.“Ta có thể làm gì a? Ta sẽ không xây nhà”.
Bảo Sơn không chút để ý đến những ánh mắt kỳ quái xung quanh “Ta chính là ngửi thấy mùi thịt nên mới lại đây ăn cơm”.Vân Bảo Sơn cũng không ngốc, ánh mắt đề phòng kia của Vân Tư Tư, hắn xem một chút đã hiểu.“Sao lại nói thế? Tư Tư, ta không phải là tiểu thúc ngươi sao? Ăn ở nhà ngươi một bữa cơm cũng không được sao?” Hắn và Vân Tư Tư cùng tuổi, khi còn nhỏ mọi người đều không hiểu chuyện lắm, ai để ý đến bối phận đâu.
Đánh nhau, cãi nhau đó là thường xuyên.Sau trưởng thành mới biết bối phận cao cũng có chỗ tốt, cho nên ở trước mặt Vân Tư Tư, Vân Bảo Sơn thích nhất là lấy thân phận trưởng bối để áp người, điểm này thật ra rất giống Vân Bối.“Sao thế? Trong mắt các ngươi không có trưởng bối này sao?” Vân Bảo Sơn thấy Vân Vinh Thịnh tiến lại đây, liền cố ý đắn đo: “Vinh Thịnh, ta ở đây ăn một bữa của nhà ngươi cũng không được sao?”.“Ta không có nói như vậy” Vân Vinh Thịnh xụ mặt, đứng ở phía sau đại tỷ.
“Đại gia gia bọn họ đều ăn xong rồi, đại gia gia nói, đồ ăn dư lại buổi tối ăn thêm là được, không cần chúng ta chuẩn bị gì nữa” Hắn cố ý nói như vậy chính là để đại gia hỏa nghe thấy.Vân Tư Tư rất cảm kích đệ đệ tới giải vây.Vội nói: “Làm sao có thể làm giống bữa trưa được, các thúc thúc, bá bá đều mệt mỏi, giữa trưa Tình Tình có mang mười cân bạch diện trở về, buổi tối ta sẽ làm bánh nướng áp chảo, vốn dĩ cha nương không ở nhà đã làm