Trên mặt sông, hai người Akame và Susanoo đang câu cá để chuẩn bị cho bữa tối.
Mỗi người ở một đầu thuyền, ngồi quay lưng với nhau, chăm chú vào chiếc cần câu trên tay.
Bởi vì hơi đói, Akame lấy một miếng cơn nắm ra ăn tạm.
Đúng lúc này, cần câu của cô động đậy.
"Cắn câu rồi!"
Dây câu tung lên, hình ảnh một con cá to lớn hiện ra khỏi mặt nước, nó còn to gấp mấy lần một người bình thường, chắc chắn là hung thú.
Susanoo quay đầu lại, con cá to lớn nhào về phía anh nhưng anh lại không quan tâm.
"Được rồi."
Nhặt hạt cơn dính trên mép của Akame, Susanoo mới hài lòng gật đầu, vũ khí trong tay phi lên trời đập trúng bụng của con cá.
Vừa vô hiệu hóa nó vừa không làm hỏng chất thịt.
"Xem ra chúng ta có món ăn cho tối nay rồi, Susanoo."
Bữa tối hôm đó chính là món cá.
Đồ ăn đều bị quét sạch sành sanh, trên bàn tràn ngập xương cá.
Kể cả một người sành ăn như Akame cũng thỏa mãn.
"A...!món nào Susanoo nấu cũng ngon hết.
Mọi sự vất vả sau buổi luyện tập đều tan biến hết."
Leone xoa xoa cái bụng đã đầy ắp thức ăn của mình, mọi người cũng đều đồng tình với ý kiến của cô.
Thịt hung thú không những ngon mà còn chứa dinh dưỡng và năng lượng rất nhiều, thích hợp cho quá trình luyện tập phát triển sức mạnh.
Bulat và Tatsumi còn thừa năng lượng đến mức lao ra luyện tập một hiệp nữa.
Najenda phổng mũi, tuy rằng không phải là khen cô nhưng khen teigu của cô cũng chả khác nào khen cô cả.
"Tôi đã nói là Susanoo rất tuyệt mà."
"Đúng đấy boss!"
"Cái này quá chuẩn."
Chỉ là, có một vài người không hợp lắm với khung cảnh hiện tại.
Lubbock nhìn Najenda rồi lại nhìn Susanoo, giọng nói không giấu nổi sự ghen tỵ.
"Mọi người thân thiết với Susanoo nhanh thật đấy, cứ thế này thì vị trí của tôi sẽ lung lay mất."
"Lubbock, vị trí của cậu luôn ở dưới cùng mà, sao lung lay được."
Mine đang ăn bánh kem tráng miệng bên cạnh không nể mặt đốp chát một câu.
"Neow."
Âm thanh như tiếng mèo kêu vang lên, Mine quay sang thì thấy một con vật nhỏ lông màu nâu đã "đi lạc" vào trong nhà.
"Ồ, là một con báo Marg còn nhỏ."
"Vào tận đây sao? Chúng không biết sợ người nhỉ?"
"Neow."
Con báo Marg dùng bốn cái chân cũn cỡn của nó nhảy lên ghế, dí sát gần vào Mine, còn chà sát đầu lên người cô.
"Neow..."
"Gì, muốn ăn sao? Không được, tao không cho đâu..."
— QUẢNG CÁO —
Event
"Neow!"
Nhìn khuôn mặt nhỏ bé của con báo ngước lên nhìn chăm chú, Mine cắn môi, cô cuối cùng vẫn bị sự đáng yêu này đánh bại.
Dùng cái dĩa xắn ra một phần nhỏ.
"Được rồi, chỉ một chút thôi đó..."
Lúc này, mắt của con báo Marg hiện lên sự ranh ma, nó đột nhiên chồm lên cắp đĩa bánh trên tay Mine trước sự ngỡ ngàng của cô rồi nhảy ra phía bên kia.
Một làn khói mù tung bay, con báo Marg hiện nguyên hình chính là Chelsea, bây giờ đang ngậm đĩa bánh trong miệng.
"Giờ nó là của tôi nhé, neow."
"Chelsea!! Sao chị..."
"Ha ha, Mine, em sơ hở quá đấy."
Mine run rẩy chỉ tay vào Chelsea, cay cú nhưng không thể làm được gì.
Còn Lubbock thì để ý đến cái khác, chính là năng lực ngụy trang của cô.
"Vậy ra đó là năng lực teigu của chị sao Chelsea?"
"Đúng thế, tôi có thể hóa thân thành bất cứ thì gì tôi thích.
Nó là Gaea Foundation, rất tiện lợi nhỉ?
Gaea Foundation có hình dạng là một chiếc hộp trang điểm, không chỉ là hình dạng, những công cụ bên trong hộp chính là đồ trang điểm, son, kẻ mi, kẻ lông màu, đánh phấn,...!tất tần tật trong đấy.
"Mine, nếu em không phòng bị hơn, em có thể bị ám...!sát đấy."
"Cái gì cơ chứ?! Nếu chúng biết được teigu của chị thì chị cũng thế thôi!"
Bị cô trêu chọc, Mine lập tức phản bác lại.
Nhưng Chelsea chỉ bình tĩnh đáp trả.
"Đúng thế, teigu của chị chỉ dùng để ngụy trang chứ không phải chiến đấu.
Nhưng chính vì thế mà có giá trị để dùng."
"Như là vẻ mặt của Mine lúc này nè, nó là vô giá đấy!"
"Chị ta làm mình tức điên lên!!!"
Mine gào thét trong cõi lòng.
Và điệu cười đắc ý của Chelsea ám ảnh cô cả tối hôm đó.
...
Sheele đứng dưới một cái thác nước, cầm cây kéo khổng lồ trên tay, dáng vẻ chăm chú.
"Extase!"
Cây kéo vung lên, đồng thời phát tán ra ánh hào quang chói mắt cửa bí kĩ này.
Trong cái khoảnh khắc đó, Extase xẻ đôi ngọn thác, cắt ngang mặt nước.
Cả thác nước sáng bừng lên.
Sheele thu lại Extase, thở hồng hộc lấy tay đỡ ngực.
Trước kia khi sử dụng bí kĩ Extase, cô chỉ có thể đứng im hoặc là chấp nhận khựng lại, bây giờ cô đã luyện tập để có thể hành động khi sử dụng, dù chỉ là chém một nhát chém.
Đừng coi thường một nhát chém này, khi những đối thủ bị ánh sáng chói mắt từ Extase gây mù lòa tạm thời và vô hiệu hóa tạm thời, chỉ cần một cú vung kéo chuẩn xác là có thể giết chết đối thủ ngay tức khác.
Sheele cảm thấy lòng tin tràn đầy, lần nữa nắm chặt cây kéo.
Cô cũng đang mạnh lên từng ngày.
— QUẢNG CÁO —
Event
Tại một chỗ khác, Tatsumi và Leone tổ đội, cùng nhau nhảy đến một ổ toàn những sinh vật dạng thằn lằn nhưng đi đứng bằng hai chi sau, khoang miệng lớn với nhiều răng sắc nhọn.
"Tatsumi, tôi giao bọn nhỏ cho cậu đấy!"
"Vâng!"
Tatsumi trong bộ giáp Incursio gật đầu, phi đến chỗ đám thằn lằn đang tụ tập.
"Đòn tấn công của chúng không phải dễ xơi.
Mình cần phải quan sát chuyển động của chúng để tránh những đòn tấn công trực tiếp."
"Sau đó, tiêu diệt chúng!"
Tatsumi né tránh những cú ngoạm của đám thằn lằn, cây thương màu đỏ xuất hiện bên tay, ngay lập tức xẻ đôi hai con thằn lằn.
Leone có chút kinh ngạc nhìn Tatsumi.
Cây thương đó chính là vũ khí phụ của Incursio, Neuntote.
Dùng được nó, tức là cậu đã tiến gần